Chương 824: Hôn mê

Bộ truyện: Tâm can của Hầu gia là một đóa hắc tâm liên

Tác giả: Chiến Tây Dã

Mấy người đứng bên cạnh càng thêm nghi hoặc.

“Bẩm tướng quân, rốt cuộc là chuyện gì thế? Tin tức này là ai đưa tới vậy?”

Yến Nam Vương trầm mặc một lát, quả quyết xé nát mảnh giấy trong tay, rồi mở chiếc bình ngọc ra.

Bên trong có tổng cộng ba viên dược.

Ông cầm lấy một viên, ném thẳng vào miệng.

“Ngài—!”

Mấy người định ngăn cản, song chưa kịp ra tay, đã chỉ còn biết đưa mắt nhìn nhau.

Yến Nam Vương nhìn ra nỗi lo lắng của họ, trầm giọng nói:

“Yên tâm, bản vương tự biết chừng mực.”

Thấy ông vẫn bình thường, chúng tướng mới tạm yên lòng đôi chút.

Một người khác lo lắng nhìn về phía chiến trường:

“Trận này không biết còn đánh đến khi nào… Ban đầu tưởng ba vạn phản quân chẳng qua chỉ là vật trong túi, ai ngờ bọn họ sớm đã cầu viện binh! Quan Thuần dẫn bảy vạn quân tinh nhuệ, binh lực ấy e rằng khó đối phó…”

Yến Nam Vương ngẩng đầu nhìn sắc trời.

Tầng mây xám nặng nề che phủ khắp bầu không, tựa hồ lại sắp có tuyết rơi.

Ông trầm giọng hạ lệnh:

“Thổi chiêng thu binh!”

……

Rất nhanh, tuyết trắng như lông ngỗng bay lả tả, trời đất một mảnh mênh mang.

Trong trướng lớn, nam nhân mang mặt nạ bạc đột nhiên nâng cao giọng:

“Ngươi nói gì? Yến Nam Vương ngã bệnh rồi ư?”

protected text

Tướng sĩ bẩm báo, trong mắt lóe lên tia phấn khích:

“Điện hạ, đây chính là cơ hội trời ban cho chúng ta!”

Người đàn ông mang mặt nạ trầm mặc không nói.

Trong trướng, các tướng ý kiến bất đồng, tranh cãi rộn ràng.

“Điện hạ, thân thể Yến Nam Vương vẫn khỏe mạnh, sao đột nhiên lại không được? Việc này e là có gian trá!”

“Ta thì không thấy vậy. Yến Nam Vương lợi hại thật, nhưng đó là chuyện năm xưa. Nay sao sánh được với lúc trước? Dọc đường giao chiến, cũng thắng có, bại có — ta thấy ông ta chẳng còn đáng sợ bao nhiêu!”

“Đúng thế! Thời cơ không đợi người, xin Điện hạ sớm hạ quyết định!”

“Nhân lúc hắn bệnh mà đoạt mạng hắn! Một khi tiến vào kinh thành, bọn họ sẽ chẳng còn cách nào trở tay!”

Cả trướng nhất tề nhìn về phía người đàn ông ngồi ở thượng vị.

Dịch và biên tập bởi Rừng Truyện!!!

Hắn chậm rãi cất giọng:

“Yến Nam Vương quả có chứng cũ, hơn nữa trước kia ở Long thành từng bị người Nam Hồ hạ cổ độc. Nay lâu ngày chinh chiến, thân thể kiệt quệ, gắng không nổi cũng là lẽ thường.”

Trong lòng hắn khẽ động, rất nhanh đã hạ quyết tâm.

“Truyền lệnh — lập tức công thành!”

……

“Bẩm tướng quân! Phản quân đã hướng về cửa Đông Kinh thành mà đi rồi!”

Một tướng sĩ vội vàng chạy vào, vẻ mặt lo lắng nhìn người đang nằm trên giường — chính là Yến Nam Vương.

“Kinh thành nguy rồi!”

Những người canh giữ bên giường sắc mặt đều biến.

“Tướng quân, chuyện này… phải làm sao đây!?”

Giữa lúc then chốt thế này, Yến Nam Vương lại lâm bệnh!

Giờ ông đến ngồi dậy cũng khó khăn, nói chi cầm quân chỉ huy!

“Cửa Tây còn có Quan Thuần cùng bảy vạn tinh binh, nếu lại hợp với ba vạn phản quân kia, hai phe liên thủ, e rằng…”

“Tướng quân! Thuộc hạ nguyện xin xuất chiến, truy kích phản quân! Xin tướng quân hạ lệnh!”

Yến Nam Vương đưa tay ôm ngực, ho khan kìm nén.

Sắc mặt ông tái nhợt, vừa định mở miệng nói, chợt nhắm nghiền mắt, thân thể ngã ngửa về sau.

“Tướng quân!”

Trong trướng lập tức đại loạn!

……

“Yến Nam Vương sao vẫn chưa đuổi tới?”

Nam nhân mang mặt nạ bạc quay đầu nhìn lại.

Đại quân của hắn đã rút đi một đoạn xa, kinh thành càng lúc càng gần.

Theo lẽ, chỉ cần Yến Nam Vương phát hiện ý đồ công thành, ắt sẽ đuổi giết không buông.

Nhưng hiện tại——

“Điện hạ!”

Một tướng sĩ cưỡi ngựa phi đến, thần sắc phấn chấn không giấu nổi:

“Yến Nam Vương đã hôn mê bất tỉnh! Quân địch đại loạn, giờ chỉ còn là một mảnh hỗn độn!”

Vui lòng giúp chúng tôi kiểm duyệt nội dung truyện và báo cáo lỗi nếu có thông qua khung thảo luận.

Luận Bàn Truyện:

  1. Truyện này ra đều hog ạ, bao nhiêu chương full ạ ?
    Truyện cuốn ghê, đọc cứ sợ tới lúc chưa dịch tập mới

Scroll to Top