Trần Thực cùng Lôi Thanh Phổ Hóa Thiên Tôn sánh vai bước đi, Hậu Thổ nương nương dò hỏi:
“Làm sao ngươi biết đây là thủ đoạn của Nam Cực Tiên Ông?”
Lôi Thanh Phổ Hóa Thiên Tôn đáp:
“Hắn là Ngọc Thanh cảnh chưởng giáo tôn, có đủ thực lực này. Trên đời người có khả năng khiến Trường Sinh Đại Đế vẫn lạc không nhiều. Huống hồ hắn lại ở tại Nam Cực, có được thời cơ.”
Hậu Thổ nương nương nói:
“Chỉ bằng một mình hắn, có lẽ có thể khiến Trường Sinh Đại Đế thụ thương, nhưng muốn giết chết Trường Sinh Đại Đế lại gần như không thể.”
Nam Cực Tiên Ông vốn là đại đệ tử của Ngọc Thanh Thánh Nhân, làm người nhân hậu, dáng dấp như một trưởng giả tám mươi tuổi, trong Phạt Thương chi chiến rất ít khi làm thương tổn người khác. Đối với tu vi thực lực của hắn, Hậu Thổ nương nương cũng không rõ ràng lắm, nhưng có thể chấp chưởng Ngọc Thanh nhất mạch, tất nhiên không thể xem thường.
Chỉ là, Trường Sinh Đại Đế thực lực cũng tuyệt đối không thể khinh thường, hơn ba mươi vạn năm hương hỏa tích lũy, đã tu thành thần đạo chấp chưởng kiếp số kiếp vận, là một trong những thần lực cường đại nhất thế gian. Dù cho không bằng Nam Cực Tiên Ông, nhưng muốn thoát thân thì vẫn có thể làm được.
Lôi Thanh Phổ Hóa Thiên Tôn lại nói:
“Nếu Nam Cực Tiên Ông tinh thông ngoại đạo thì sao?”
Hậu Thổ nương nương khẽ giật mình:
“Tinh thông ngoại đạo?”
Trong lúc nói chuyện, bọn họ đã đến nơi Trường Sinh Đại Đế vẫn lạc.
Bầu trời đầy rẫy vết rách thần thông, vết rách kỳ dị như bị một loại chất lỏng đặc dính ăn mòn, tạo thành từng cửa hang méo mó. Cả bầu trời trở nên đặc sệt, nhỏ xuống từng giọt chất lỏng quái dị. Trần Thực nhìn bốn phía dò xét.
Loại ngoại đạo này ăn mòn Tiên Hải bầu trời, lưu lại khắp nơi vết thương như vậy. Chất lỏng kia trong suốt, dính đặc, chậm rãi trôi chảy như có sinh mệnh, nhưng lại không hề có dấu hiệu sinh cơ.
Điều làm hắn kinh ngạc chính là, bên trong ngoại đạo thế mà lại chứa đựng Tiên Đạo.
Chuyện này cực hiếm thấy, bởi ngoại đạo vốn khắc chế, ăn mòn Tiên Đạo, đó là thường thức. Nhưng nơi đây ngoại đạo cùng Tiên Đạo lại đồng thời tồn tại, thậm chí hòa hợp kỳ lạ.
“Có người dùng Tiên Đạo đạo văn để giải thích ngoại đạo.”
Trong lòng Trần Thực khẽ động. Năm đó tại Thanh Cung dưới lòng đất, hắn từng dùng Tiên Đạo đạo văn phân tích ngoại đạo, từ đó đạo hạnh tăng mạnh, tu vi đột nhiên thăng tiến.
Thông Thiên Thánh Nhân năm xưa cũng từng dùng Tiên Đạo đạo văn diễn giải ngoại đạo, từ đó khai sáng ra một đạo độc lập với Tiên Đạo – Ma Đạo.
Chỉ có điều lúc này, dưới sự dẫn dắt của Trần Dần Đô, hắn lại dùng nguyên phù dung hợp ngoại đạo, Tiên Đạo và cả Thần Đạo.
“Giáo Tôn không nên tới gần!”
Lôi Thanh Phổ Hóa Thiên Tôn vội ngăn cản:
“Khi trước có mấy tướng sĩ bị ô nhiễm, thân thể chạm phải chất nhầy liền nhanh chóng hòa tan, biến thành chất nhầy, ngay cả Nguyên Thần cũng không thoát khỏi!”
Hắn vốn là môn nhân nhất mạch Thông Thiên Thánh Nhân, hiện tại Trần Thực trở thành Phu Tử nhất mạch chưởng giáo tôn, nên gọi hắn là Giáo Tôn.
Trần Thực hỏi:
“Có thể để ta xem mấy vị tướng sĩ đó không?”
Lôi Thanh Phổ Hóa Thiên Tôn liền dẫn hắn vào doanh địa. Hậu Thổ nương nương không đi cùng mà ở lại dò xét chiến tích của Trường Sinh Đại Đế cùng địch nhân, muốn tìm ra dấu vết của kẻ thần bí cường đại kia.
Trần Thực từng truyền thụ Huyền Hoàng cửu đạo nguyên phù cho nàng, trong đó bao hàm cả một phần ngoại đạo. Nàng tuy chưa thể hóa giải ngoại đạo, nhưng cũng không sợ bị ô nhiễm.
Trong quân doanh có dược sư đang trị liệu cho mấy cao thủ Lôi bộ. Xung quanh không ai dám tới gần, ngay cả dược sư cũng giữ khoảng cách, lo lắng bị ô nhiễm.
“Thiên Tôn, mấy người này không thể cứu được.”
Một dược sư thấy Lôi Thanh Phổ Hóa Thiên Tôn, vội ngăn cản, lắc đầu nói:
“Không nên lại gần. Bọn họ trúng phải ngoại đạo kịch độc, dùng linh căn địa bảo có thể kéo dài chút ít, nhưng cũng chỉ là tạm hoãn, không thể chữa trị. Vì vài người mà hao phí quá nhiều linh căn, không đáng.”
Lôi Thanh Phổ Hóa Thiên Tôn gật đầu phân phó:
“Trước dùng linh căn kéo dài tính mạng cho bọn họ, để bọn họ lo xong hậu sự. Nếu thật sự không cứu được thì chỉ có thể từ bỏ.”
Mấy dược sư lĩnh mệnh, nhưng Trần Thực đã vòng qua bọn họ, đến trước mặt mấy tướng sĩ kia.
“Đại nhân, ngoại đạo hung hiểm, không nên lại gần!”
Trần Thực mỉm cười:
“Ta từng gặp qua nhiều ngoại đạo. Bồng Lai Tây ngoại đạo chẳng phải cũng bị ta luyện hóa rồi sao? Chút ngoại đạo này chưa đủ để làm ta bị thương.”
Lôi Thanh Phổ Hóa Thiên Tôn nhớ lại biến hóa của Bồng Lai Tây, cũng không ngăn cản nữa, mà nhanh chóng bước đến bên cạnh hắn.
Mấy người kia bị chất nhầy ăn mòn, cánh tay đã biến thành trạng thái đặc dính, máu mạch hóa thành cháo, xương cốt cũng dần tan rữa, chỉ cần chạm nhẹ liền biến hình.
Ngoại đạo còn lan tràn khắp cơ thể, may nhờ linh căn địa bảo ngăn trở nên tốc độ chậm lại.
Trần Thực đưa ngón tay chạm vào chất nhầy, cảm giác được ngoại đạo đang mưu toan xâm nhập cơ thể mình, nhưng tựa như đụng phải tường đồng vách sắt, không cách nào tiến vào.
“Giải ngoại đạo không khó, chỉ là ta không thể khôi phục cánh tay cho bọn họ.”
Hắn nghiền nát chất nhầy, luyện hóa ngoại đạo trong đó, rồi nói:
“Bọn họ chưa từng tu luyện Bất Tử Tiên Pháp, cho dù sau này có tu luyện thì thân thể cũng không thể khôi phục như xưa. Ngoại đạo này đã cải biến toàn bộ cấu tạo sinh lý của họ.”
Lôi Thanh Phổ Hóa Thiên Tôn liền nói:
“Nếu Giáo Tôn có bản lĩnh này, xin cứu bọn họ trước đã.”
Trần Thực bắt tay chữa trị, rất nhanh liền luyện hóa ngoại đạo trong cơ thể mấy người kia.
Lôi Thanh Phổ Hóa Thiên Tôn quát:
“Còn không mau tạ ơn Trần Thiên Vương?”
Trần Thực chỉ lắc đầu:
“Chỉ là tiện tay mà thôi. Thương thế của bọn họ rất nặng, để bọn họ tĩnh dưỡng đi.”
Nói rồi hắn đứng dậy, ra ngoài tìm Hậu Thổ nương nương.
Nương nương vẫn đang dò xét những dấu vết thần thông lưu lại.
Nam Cực Trường Sinh Đại Đế tu vi sâu không lường, tuy không bằng Hậu Thổ Hoàng Địa Chỉ, nhưng cũng là một trong những người có thần lực và đạo hạnh cao nhất.
Dấu tích thần thông của hắn trải rộng khắp Tiên Hải bầu trời và đại dương, lưu lại từng vết thương khổng lồ.
Thần thông ấy khiến Trần Thực cảm thấy khó chịu hơn cả ngoại đạo, trong lòng luôn bất an, như thể bị kiếp số bao phủ, chỉ cần bước thêm một chút là sẽ bộc phát khai kiếp.
“Thủ đoạn điều khiển kiếp vận này thật bá đạo!”
Trần Thực thầm kinh hãi:
“Chỉ e đứng trước mặt Nam Cực Trường Sinh Đại Đế, Tiên Nhân căn bản không chịu nổi, tu vi càng cao thì lại càng không thể chống nổi thần uy của hắn!”
Tiên Nhân tu vi càng cao, kiếp vận kiếp số càng nặng, đặc biệt là Đại La Kim Tiên, kiếp số cao đến cực hạn, thường phải ẩn cư trong Tam Thanh cảnh hoặc Tây Thiên để tránh khai kiếp. Bởi vậy, khi đối diện Nam Cực Trường Sinh Đại Đế, tất nhiên hồn phi phách tán, nào dám giao thủ!
Đây chính là uy năng của Đạo Thần!
Hậu Thổ nương nương lên tiếng:
“Ra tay với Trường Sinh Đại Đế chỉ có một người! Hai bên chỉ trong chớp mắt đã phân ra sinh tử. Hắn giết chết Trường Sinh Đại Đế xong, lập tức rời đi, không hề dừng lại.”
Trần Thực nhìn những vết tích thần thông kinh người, có dấu vết dài tới vạn dặm, có vết xé hư không, thiêu đốt để lộ ra cửa hang sáng rực.
Trong đầu hắn hiện lên một bức tranh:
Trên Tiên Hải, Nam Cực Trường Sinh Đại Đế điều khiển xe kéo trở về Nam Cực Thiên Cung, ngang qua vùng biển này, liền gặp kẻ đã chờ sẵn.
Hắn lập tức cảm ứng được sát ý, còn chưa kịp phản ứng thì đối phương đã ra tay.
Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, song phương giao thủ mấy chục chiêu thần thông, để lại vô số dấu tích không thể tiêu trừ.
Ngắn ngủi giao phong, Nam Cực Trường Sinh Đại Đế đã ngã xuống.
Kẻ tới lập tức thu tay, rời đi.
Xuất thủ cực kỳ lưu loát, tuyệt không dây dưa dài dòng. Lôi Thanh Phổ Hóa Thiên Tôn bước lên trước, trầm giọng nói:
“Trường Sinh Đại Đế đạo hạnh cực cao, ai có thể một mình giết chết hắn? Đại La Kim Tiên cho dù tu luyện đến đệ lục trọng Đạo Cảnh đại viên mãn, e rằng cũng không thể làm được.”
Đại La Kim Tiên là một cảnh giới lớn, bên trong còn phân chia cao thấp.
Cảnh giới này bao gồm sáu trọng Thiên Đạo Cảnh, mỗi một trọng tu thành đều cực kỳ gian nan.
Tu đến đệ lục trọng, chính là đỉnh phong trong Tiên Nhân.
Trong Địa Tiên giới, người tu thành Đại La Kim Tiên không phải ít, bản thân Trần Thực trong Đạo Khư thậm chí còn có một nhóm Đại La Kim Tiên đang ẩn náu kéo dài hơi tàn. Nhưng người tu thành đến đệ lục trọng Đạo Cảnh lại không có lấy một ai, phần lớn đều tự làm tổn hại bản thân từ đệ nhất hoặc đệ nhị trọng, ẩn thân trong Đạo Khư.
Tu luyện đến Đại La Đạo Cảnh gian nan vô cùng, thậm chí có truyền ngôn rằng ngay cả ba vị Phật Tổ của Tây Thiên hay tam đại chưởng giáo tôn của Tam Thanh cảnh, e rằng cũng chưa từng đạt đến đệ lục trọng.
Huống chi, dù có tu đến Đại La Kim Tiên đệ lục trọng, cũng chưa chắc đã là đối thủ của Trường Sinh Đại Đế.
Bởi vì khi đối mặt với Trường Sinh Đại Đế, sẽ dẫn động kiếp vận mênh mông, một khi ra tay sẽ lập tức khai kiếp, tức là tự tìm đường chết!
Truyện được dịch đầy đủ tại rungtruyen.com
Trần Thực không khỏi nói:
“Chẳng lẽ người xuất thủ không thể là kẻ siêu việt Đại La Kim Tiên, tu thành cảnh giới cao hơn?”
Lôi Thanh Phổ Hóa Thiên Tôn lắc đầu:
“Không có khả năng.”
Hậu Thổ nương nương nói:
“Trên Đại La chỉ có Tam Thanh cùng hai vị Phật Tổ Tây Thiên từng chạm tới, Phu Tử cũng chưa chắc đã đến được cảnh giới đó. Với nội tình của Tam Thanh cảnh cùng Tây Thiên, e rằng cũng rất khó đột phá.”
Trần Thực dò hỏi:
“Trên Đại La là cảnh giới gì?”
Hậu Thổ nương nương lắc đầu:
“Ta cũng không rõ. Chỉ biết có một cảnh giới như thế. Từng nghe Đại Thiên Tôn nhắc qua, nói rằng Tam Thanh cảnh cùng Tây Thiên đệ tử, bao gồm cả chưởng giáo tôn, đều khó có thể đột phá. Ta hỏi nguyên do, Đại Thiên Tôn đáp rằng Tiên Đạo có khuyết điểm, nên thành tựu có giới hạn. Ngược lại Thần Đạo, có lẽ có thể siêu việt Đại La.”
Nói đến đây, trong lòng nàng vẫn có chút không tin Đại Thiên Tôn.
Nếu như Thần Đạo có thể siêu việt Đại La, vậy tu Tiên Đạo để làm gì?
Tuy vậy, Tam Thanh cảnh cùng Tây Thiên quả thực có rất nhiều cao thủ đi theo con đường Tiên – Thần đồng tu, vừa tu Tiên Đạo, vừa quảng nạp tín ngưỡng, thu thập hương hỏa, hiển nhiên là muốn từ Thần Đạo phá bỏ xiềng xích Tiên Đạo, để siêu thoát khỏi Đại La.
Trần Thực trầm tư nói:
“Đá núi khác cũng có thể mài ngọc. Có lẽ người này cũng bởi vì Tiên Đạo có thiếu sót, nên dùng ngoại đạo để bổ sung. Hắn bổ khuyết Tiên Đạo, cuối cùng đột phá, vượt lên trên Đại La. Hắn đã siêu thoát, giết Trường Sinh Đại Đế tự nhiên không bị ràng buộc.”
Lôi Thanh Phổ Hóa Thiên Tôn cười lạnh:
“Tam Thanh cảnh có không ít người đang nghiên cứu ngoại đạo. Năm đó bọn họ xem chúng ta Tiệt giáo là tà ma ngoại đạo, giết hại vô số, nay bọn họ cũng bắt đầu nghiên cứu tà đạo, chẳng phải mỉa mai lắm sao?”
Hắn không khỏi bất bình. Năm xưa Tam Thanh môn nhân đại khai sát giới với Thông Thiên nhất mạch, gán cho bọn họ danh hiệu tà ma ngoại đạo. Mà nay, chính những người đó còn nghiên cứu sâu hơn cả họ năm xưa, sao không thấy tự giết mình?
Trần Thực quan sát đạo văn ngoại đạo trong chất nhầy, lắc đầu nói:
“Người này chưa thật sự siêu thoát Đại La. Tạo nghệ ngoại đạo của hắn cũng không tính là cao.”
Hậu Thổ nương nương trong lòng khẽ động, hỏi:
“Sao ngươi biết?”
“Không khác ta là mấy.”
Trần Thực tính toán một hồi rồi nói:
“Mặc dù không bằng ta, nhưng cũng không kém bao nhiêu.”
Trong lòng hắn có phần cảm khái, lại nói thêm:
“Hắn có thành tựu như vậy, thật khiến người khâm phục.”
Bản thân Trần Thực nhờ vào Thiên Đạo Hắc Ám Hải ghi chép trong lòng đất Thanh Cung, mới có thể tiến bộ vượt bậc trong ngoại đạo.
Còn người này hẳn là dựa vào bản thân khổ tu, từng bước lĩnh ngộ, từ không thành có, vậy mà có thể đuổi kịp hắn.
Ý chí cùng thiên tư như thế, khiến Trần Thực cũng có phần bội phục.
Hậu Thổ nương nương lặng lẽ quan sát hắn, phát hiện thái độ của thái tử này không giống như giả tạo, liền nói:
“Hắn giao chiến với Trường Sinh Đại Đế, khả năng cũng bị thương. Thương thế ấy không tầm thường, là do Trường Sinh Đại Đế dẫn động kiếp số. Hắn khai kiếp tất nhiên dữ dội.”
Lôi Thanh Phổ Hóa Thiên Tôn gật đầu:
“Trường Sinh Đại Đế trong kiếp vận chi đạo tạo nghệ, đã vượt khỏi phạm trù Thần Đạo, đạt đến cảnh giới khó tưởng tượng.
Người kia dù có thể giết hắn, nhưng chắc chắn không tránh khỏi tai kiếp!”
Trần Thực bất giác nhớ đến “Lịch Thiên Kiếp Vĩnh Chứng Tự Tại Kinh”, trong lòng khẽ nhúc nhích, nhưng lại do dự không nói.
Hậu Thổ nương nương thở dài:
“Trường Sinh đạo hữu coi như đã vì chính mình báo thù.”
Trần Thực không nhịn được nói:
“Người này có khi căn bản không hề bị thương.”
Hậu Thổ nương nương cùng Lôi Thanh Phổ Hóa Thiên Tôn quay lại nhìn hắn, Phổ Hóa Thiên Tôn lắc đầu:
“Giáo Tôn, ngươi không biết Trường Sinh Đại Đế tu vi cao đến bực nào đáng sợ.”
Trần Thực ngắt lời:
“Thông thường Đại La Kim Tiên căn bản không thể ra tay với Trường Sinh Đại Đế, bởi vì bị đạo pháp của hắn khắc chế quá mức, tránh còn không kịp.”
Hắn mở Đạo Khư Đạo Cảnh, truyền âm nói:
“Trường Xuân Đế Quân, xin hiện thân.”
Trường Xuân Đế Quân ứng lệnh, nhưng khi định rời khỏi Đạo Khư tiến vào Tiên Hải, lại có phần do dự.
Trần Thực hỏi:
“Đế Quân cảm ứng được điều gì?”
Trường Xuân Đế Quân thần sắc đại biến, nói:
“Kiếp vận mênh mông, giăng khắp trước mắt, khiến ta hồn phi phách tán. Đây là khí tức của thần thánh phương nào?”
“Nam Cực Trường Sinh Đại Đế.”
Trường Xuân Đế Quân lập tức tỉnh ngộ, liên tục nói:
“Khó trách, khó trách. Đông gia, nếu vị Đại Đế này còn ở đây, ta xin cáo lui!”
Nói xong liền vội vàng rời đi.
Trần Thực quay sang Hậu Thổ nương nương cùng Lôi Thanh Phổ Hóa Thiên Tôn, nói:
“Không một Đại La Kim Tiên nào có thể đối kháng Trường Sinh Đại Đế. Cho nên, người xuất thủ hẳn là một kẻ không sợ đạo pháp của hắn. Nương nương còn nhớ Tây Thiên phụ cận có một thế giới bị hủy diệt, tên là Mậu Phương thế giới không?”
Hậu Thổ nương nương khẽ động trong lòng:
“Thế giới ấy sớm đã bị hủy trong một cơn kiếp số không rõ nguồn gốc, hàng ức vạn sinh linh bị lừa gạt bởi thần thông, bị cuốn vào luân hồi sinh tử.”
Lôi Thanh Phổ Hóa Thiên Tôn nói:
“Tương tự thế giới, còn có vài nơi nữa. Lôi bộ chúng ta từng điều tra qua, xác nhận có người khai sáng một loại pháp môn tái giá kiếp vận lợi hại đến cực điểm, mới gây nên đại họa như thế. Ý của ngươi là, người giết Trường Sinh Đại Đế chính là vị Đại La Kim Tiên kia?”
Hậu Thổ nương nương nói:
“Người ấy đã quy y Tây Thiên, hiện làm Minh Vương tại Linh Sơn.”
Trần Thực lắc đầu:
“Các ngươi nói là Tự Tại Đại Minh Vương, hắn đã chết rồi.”
“Hắn chết rồi?” Hai người đồng thời biến sắc.
Trần Thực gật đầu:
“Ta mượn Thủ của Thế Tôn, tru sát hắn.”
Hậu Thổ nương nương và Lôi Thanh Phổ Hóa Thiên Tôn kinh hãi không thôi.
Trần Thực tiếp lời:
“Tự Tại Đại Minh Vương tu sửa ‘Lịch Thiên Kiếp Vĩnh Chứng Tự Tại Kinh’, đem pháp môn tái giá kiếp vận dùng lên người khác, cực kỳ bá đạo. Mà người sáng tạo công pháp này, năm xưa từng thu hàng trăm triệu đệ tử, sau đó liền biến mất không dấu vết.
Ta nghi ngờ, người giết Trường Sinh Đại Đế chính là hắn. Chỉ có hắn, mới không sợ đạo pháp của Trường Sinh Đại Đế.
Nương nương, Thiên Tôn, các ngươi có biết người này là ai không?”
Hậu Thổ nương nương cùng Lôi Thanh Phổ Hóa Thiên Tôn đồng loạt lắc đầu.
Người khai sáng “Lịch Thiên Kiếp Vĩnh Chứng Tự Tại Kinh” cực kỳ thần bí, ngay cả Tự Tại Đại Minh Vương cũng chỉ là nhặt nhạnh tinh túy mà sửa chữa.
Về phần bản gốc kinh văn này, đến nay chưa ai từng thấy qua.
Hậu Thổ nương nương sát khí sục sôi:
“Người này, hoặc là cường giả trong Tam Thanh cảnh, hoặc là cự đầu của Tiên Đình! Hắn đã xuất thủ một lần, tất nhiên sẽ còn ra tay lần nữa!
Lần này Trường Sinh vẫn lạc, đại chiến Thần – Tiên tất phải bùng nổ!”
Cảm ơn FB CHIPEO donate 100k cho bộ Cẩm Nguyệt Như Ca!!!
Có thể một ngày nào đó bạn sẽ không thể truy cập được website Rừng Truyện vì các lý do bất khả kháng. Đừng lo, bạn vẫn có thể đọc tiếp bộ truyện mình yêu thích. Mời bạn tham gia nhóm Rừng Truyện trên Facebook!
Chúng mình đang hết sức cố gắng để duy trì hoạt động của trang web một cách ổn định. Nếu có thể xin vui lòng góp vài đồng ủng hộ bạn nhé!
Techcombank - Lê Ngọc Châm: 9956568989
PayPal: lechamad@gmail.com
Momo: 0946821468

Bên này ra chương hơi muộn nhỉ?
Có khi nào Đại Thiên Tôn đứng sau giật dây cả tiên và thần không nhỉ
CHương 726 lỗi rồi ad râu ông này cắm cằm bà kia
Đã sửa nha! Tks!
Bộ này khá hay mà có vẻ ít view nhể, mong là ad vẫn giữ nhịp ra chương mới cho các fan.
tại vì view đi những trang khác rồi đó ban
Chương 709 lỗi nhé đạo hữu
Đã sửa nha, cảm ơn đạo hữu nhắc nhở!!!
Chuyện này khá hay trong nhóm chuyện đăng tải trên qidian, Vẫn giữ được nhịp độ tiết tấu, dù map Địa Tiên Giới này khá rối rắm phức tạp, phải hiểu 1 chút về thiên đình. Nhưng đánh giá là vẫn okela.
Chỉ có điều bị Vớt thi nhân hút view quá. Hi vọng Rừng Truyện vẫn ra truyện này đều đều.
Rừng Truyện xem xét ra thêm bộ Thời Đại Hoàng Kim 1979 xem sao.
truyen hay