Lời này, thật chẳng hề khách khí.
Sắc mặt Tạ An Quân thoáng xanh mét, nhưng đối diện với người này, hắn vốn kiêng dè từ lâu, đành nén giận mà nhịn xuống.
Huống hồ, Thẩm Diên Xuyên và Tạ An Bạch giao tình sâu dày, lúc này hắn tới, rõ ràng là để đứng về phía Tạ An Bạch. Điều này, sao khiến Tạ An Quân thuận mắt cho được!?
Hắn đè nén lửa giận, trầm giọng hỏi:
“Ngươi có ý gì?”
“Chính là nghĩa đen.” Thẩm Diên Xuyên nhạt giọng đáp, “Trung Dũng hầu cả đời vì nước, nay đột ngột quy tiên, bệ hạ bi thương vô cùng.”
Tạ An Quân tim khẽ rung, theo bản năng đưa mắt nhìn về hướng hoàng cung, trong lòng dấy lên ngờ vực.
—— Bệ hạ đã biết tin!?
Cũng phải, chuyện lớn như thế, trong cung ắt là nơi đầu tiên nắm rõ.
Mà nay Thẩm Diên Xuyên bỗng xuất hiện vào đúng lúc này… chẳng lẽ là thánh ý sai khiến?
Ý nghĩ ấy vừa lóe lên, trong lòng hắn càng thêm bất an.
Hắn hít sâu, gắng giữ trấn tĩnh, khom người nói:
“Chờ phủ trung an bày xong, ta sẽ tự mình vào cung diện thánh! Khi ấy—”
“Ngươi một lòng hiếu thuận, bệ hạ tự nhiên tường tận. Chỉ là, bệ hạ những ngày qua vì quốc sự lo toan, lại vừa mới khỏi bệnh, hiện cần tĩnh dưỡng.”
Lời nói bình thản, lại cắt ngang câu hắn, khiến Tạ An Quân bỗng căng thẳng, giọng run run:
“Ngươi… ngươi có ý gì!?”
Sắc mặt Thẩm Diên Xuyên vẫn lãnh đạm:
“Ta phụng mệnh bệ hạ khẩu dụ, đến tiễn Trung Dũng hầu đoạn cuối.”
Cả sân người người đều cả kinh!
Vậy nghĩa là —— hắn tới đây, là thay mặt hoàng đế!?
Sắc mặt Tạ An Quân u ám đến cực điểm —— thế thì hắn nào còn lý do ngăn cản!?
Hôm nay, Thẩm Diên Xuyên tất sẽ bước vào Trung Dũng hầu phủ!
Ngay cả Tạ An Bạch cũng thoáng sững sờ, khó tin mà thốt lên:
“…Cái gì?”
Hắn một mực vướng trong phủ cùng đám người tranh cãi, sự xuất hiện của Thẩm Diên Xuyên vốn đã ngoài dự liệu. Giờ đây lại nghe hắn nói mình “phụng mệnh mà tới”, trong lòng càng bàng hoàng.
Lấy thủ đoạn của Thẩm Diên Xuyên, việc nhanh chóng biết tin nơi đây vốn chẳng khó.
Nhưng —— hắn sao lại mang thánh chỉ!?
Rõ ràng là ——
“Thế tử vừa từ trong cung ra?” Diệp Sơ Đường cất giọng nhẹ, nhưng âm điệu chắc nịch.
Quả nhiên, Thẩm Diên Xuyên cùng nàng chạm mắt, khẽ gật đầu:
“Không sai. Bệ hạ vừa cùng nội các nghị bàn việc Vã Chân, nghe tin Trung Dũng hầu đột nhiên băng hà, liền lệnh ta lập tức tới đây.”
Bạn đang đọc truyện tại rừng truyện chấm com
Lời nói thẳng thắn đến cực điểm —— mọi hành động của hắn, đều là ý chỉ của hoàng đế!
Ai dám kháng cự!?
Thẩm Diên Xuyên dứt lời, mới lại nhìn về phía Tạ An Quân và Tiêu Giai Nghi:
“Giờ thì, các vị còn gì nghi vấn chăng?”
…
Đám hạ nhân đều rút lui, đèn lồng nơi sân hắt ánh vàng u ám. Cả phủ khi nãy ồn ào náo loạn, giờ bỗng chốc tĩnh lặng quái dị, mang theo lạnh lẽo thấu xương.
“Kẽo kẹt ——”
Cửa phòng đóng chặt cuối cùng cũng mở ra.
Mắt Tạ An Bạch đỏ hoe, hai nắm tay siết chặt, thõng bên hông, như nghẹt thở.
Rõ ràng mới ít lâu trước, phụ thân vẫn còn ở đây cùng hắn nói chuyện, nay chỉ trong nháy mắt, đã thành âm dương cách biệt!
Thẩm Diên Xuyên đưa tay vỗ vai hắn.
Tạ An Bạch khép chặt mắt, rồi từng bước nặng nề đi vào.
Tạ Bái nằm yên trên giường, như đang ngủ, chỉ là giữa chân mày hiện rõ sắc xanh xám, đã hoàn toàn không còn hơi thở.
“Bịch” một tiếng, Tạ An Bạch quỳ sụp xuống đất, giọng nghẹn ngào:
“Cha!”
Thẩm Diên Xuyên hơi nghiêng đầu, đưa mắt sang Diệp Sơ Đường.
Nàng đứng đó, mắt thâm trầm, thoáng ngẩn ngơ.
Nhưng chỉ trong khoảnh khắc, nàng đã ngẩng đầu, ánh mắt kiên định nhìn vào phía trước.
—— Nàng phải thấy cho rõ, bàn cờ này, rốt cuộc ai là kẻ hạ thủ!
Nhận ra cái nhìn của hắn, Diệp Sơ Đường cũng đáp lại, bốn mắt giao nhau.
“Thế tử, mời.”
Thẩm Diên Xuyên khẽ gật, liền bước vào trước.
Tạ An Quân chứng kiến cảnh ấy, như muốn nghẹt thở.
Hắn giơ tay, định chặn lại, song cuối cùng vẫn không dám, chỉ đành nén giận bỏ qua.
—— Thẩm Diên Xuyên cho Diệp Sơ Đường đi vào, hắn có thể làm gì? Chẳng lẽ đóng sập cửa, đem cả bọn xua đuổi!?
Tiêu Giai Nghi mặt mày lạnh lẽo, dường như không muốn nhúng tay vào mớ hỗn loạn này, chỉ đứng bất động tại chỗ.
Chỉ có đôi mắt nàng, thoáng lóe lên tia hận thù gay gắt, rồi lại vụt tắt ngay.
Cảm ơn bạn PHAM THI THU HUONG donate 50K !!!
Có thể một ngày nào đó bạn sẽ không thể truy cập được website Rừng Truyện vì các lý do bất khả kháng. Đừng lo, bạn vẫn có thể đọc tiếp bộ truyện mình yêu thích. Mời bạn tham gia nhóm Rừng Truyện trên Facebook!
Chúng mình đang hết sức cố gắng để duy trì hoạt động của trang web một cách ổn định. Nếu có thể xin vui lòng góp vài đồng ủng hộ bạn nhé!
Techcombank - Lê Ngọc Châm: 9956568989
PayPal: lechamad@gmail.com
Momo: 0946821468

Truyện này ra đều hog ạ, bao nhiêu chương full ạ ?
Truyện cuốn ghê, đọc cứ sợ tới lúc chưa dịch tập mới
Truyện đang ra, những theo nội dung thì cũng đang đi về giai đoạn kết rồi bạn.