Trên không trung của Thiên Trì quốc đô, mây đen dày đặc cuồn cuộn, từng đoàn âm lôi trong lôi vân liên tục nổ tung, từng tiếng vang dội nối tiếp nhau, tựa như pháo hoa rực rỡ giữa trời đêm.
Âm lôi khác biệt với dương lôi, dương lôi là thiểm điện, giáng xuống từ trời cao, tựa như những cột sáng cắm ngược từ thiên không xuống mặt đất, thế tới cực nhanh, tiếng sấm vang dội khiến lòng người kinh hãi.
Mà âm lôi lại ngưng tụ thành những cầu lôi plasma, từ xa nhìn qua giống như bánh xe quay tròn, mang theo tiếng ù ù trầm đục, không ngừng nhấp nhô trong lôi vân. Âm lôi có tốc độ di chuyển cực nhanh, một khắc trước còn vang lên ở phía này bầu trời, nháy mắt sau đã lăn đến một nơi khác.
“Toàn bộ con dân Thiên Trì quốc, mau chóng rời khỏi quốc đô!”
Thanh âm như đại hồng chung của Trần Thực, khô lâu thân, vang vọng trong tai tất cả Quỷ tộc.
Bên trong vương cung, văn võ đại thần nhao nhao xuất cung, thúc giục bách tính rời đi. Các tộc tộc trưởng cũng lần lượt hiện ra chân thân, mỗi người đều có thân hình cao ngàn trượng, rất nhiều Quỷ tộc liền nhanh chóng leo lên trên thân thể của tộc trưởng.
Những Quỷ Thần khổng lồ bước đi, dẫn dắt thần dân rời khỏi Thiên Trì quốc đô.
Một số Quỷ tộc có thực lực yếu kém, không trụ vững được, bị xóc nảy đến mức ngã xuống, nhưng còn chưa kịp chạm đất đã bị tộc trưởng vươn tay bắt lấy, nhanh chóng đưa lên vai hoặc lưng, giúp bọn họ ổn định thân hình rồi tiếp tục tiến về phía trước.
Ngoài Quỷ tộc, trong Thiên Trì quốc đô còn có Nhân tộc sinh sống, phần lớn là thương nhân buôn bán. Nhân tộc ở đây đều lấy khô lâu diện mục sinh tồn, được gọi là Khô Lâu Quỷ tộc. Nghe được thanh âm truyền lệnh của Trần Thực, bọn họ cũng lập tức rời khỏi đô thành.
Trong số đó, đa phần là phù sư của Hồng Sơn đường, tự mình vận dụng pháp thuật phi hành giữa không trung, tốc độ không thua kém gì Quỷ tộc.
Những kẻ không biết Phi Hành Thuật thì tế lên Thần Hành Phù, tốc độ di chuyển cũng không chậm.
Đúng lúc này, từ trên bầu trời truyền đến tiếng sấm trầm muộn. Mọi người đồng loạt quay đầu nhìn lại, chỉ thấy trong tầng lôi vân dày đặc, một đạo lôi hỏa bất ngờ lao ra, xé toang mây đen, hướng thẳng về phía vương cung!
Đoàn lôi hỏa kia trông giống như pháp bảo của Vương Linh Quan, tựa như một cỗ xe lửa khổng lồ. Bề ngoài là ngọn lửa hừng hực, trong ngọn lửa lại có vô số tia lôi đình xoay tròn như bánh xe, giữa không trung nhấp nhô với tốc độ cực nhanh, kéo theo từng cơn lôi đình oanh minh.
Chỉ trong nháy mắt, đoàn lôi hỏa đã hung hăng giáng xuống Thiên Trì vương cung!
“Oanh!”
Vương cung rung động dữ dội, kế đó, từng đợt sóng máu cuồn cuộn từ bên trong trào ra, nhanh chóng bao phủ toàn bộ cung điện.
Trên bầu trời, từng đạo âm lôi hình dạng bánh xe không ngừng rơi xuống. Những bánh xe lôi hỏa khổng lồ xoay tròn, cắt phá Huyết Hải, liên tiếp oanh kích vương cung.
Loại lôi đình này chính là thứ âm lôi lừng lẫy đáng sợ nhất.
Âm lôi cực kỳ âm hiểm, chuyên phá hủy đạo hạnh, cắt giảm trí tuệ, tổn thương thiên tư của người tu luyện. Dù cho là thiên tài tuyệt đỉnh, nếu bị âm lôi đánh trúng cũng sẽ trở nên ngu dại ba năm, phải đợi đến khi hóa giải toàn bộ âm khí trong cơ thể mới có thể khôi phục như cũ.
Nếu không hóa giải được, không chỉ tu vi bị hao tổn mà trí nhớ cũng dần dần suy giảm, quên mất những đạo pháp từng tu luyện, không nhớ nổi pháp môn vận dụng bảo vật, ngày ngày si ngốc, không còn khả năng tu hành, coi như đời này xem như bỏ đi.
Nay nhiều âm lôi như vậy từ trên trời giáng xuống, trực tiếp oanh kích vào thân thể của Khô Lâu Trần Thực, khiến các tộc tộc lão trong lòng đều trầm xuống.
Quốc chủ vốn đã trầm lặng ít nói, nhìn cũng không quá thông minh, liệu có thể chịu nổi thiên kiếp này sao?
Trước vương cung, Khô Lâu Trần Thực không hề chống cự, mặc cho từng đạo âm lôi xuyên qua cơ thể.
Lôi hỏa hình bánh xe mang theo khí thế hung mãnh, xuyên qua thân thể hắn, từng luồng âm hỏa, âm phong, âm lôi lần lượt xâm nhập vào trong xương cốt, chấn động đến mức khiến toàn thân hắn rung lên bần bật, xương cốt như muốn rời ra từng mảnh.
Thế nhưng, hắn lập tức vận chuyển Huyết Hồ Chân Kinh, từng đoạn xương cốt lại mạnh mẽ khép chặt trở lại.
Từng đạo âm lôi vẫn không ngừng xâm nhập, sức ép lên thân thể hắn ngày một lớn.
Cùng lúc đó, Huyết Hải dưới chân hắn cũng không ngừng khuếch trương, sóng máu ngập trời, từng quỷ hồn dần hiện ra, dưới tác dụng của âm lôi, máu thịt dần dần sinh trưởng, tựa như muốn phục sinh từ trong cái chết!
Lại có thêm mấy chục đạo âm lôi gào thét lao tới, hung hăng đánh vào thân thể của Trần Thực.
Trong khoảnh khắc, Khô Lâu Trần Thực mất đi khống chế, từng đoạn xương cốt trên người hắn đột nhiên mọc ra những bánh xe lôi hỏa, xoay tròn tách rời khỏi thân thể!
Trần Thực lập tức thúc giục Huyết Hồ Chân Kinh đến cực hạn, Huyết Hải điên cuồng vận chuyển, từng đoạn xương cốt nhờ vào huyết khí mà vẫn duy trì liên kết, không đến mức bị phân thây.
“Trần Thực!”
Trên Huyết Hải, Nghiêm Thế Hải – gia chủ đời trước của Nghiêm gia – khôi phục lại nhân thân, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt liền quát lớn:
“Ngươi gây ra sát nghiệt quá nặng, hôm nay báo ứng đã đến!”
Sóng máu sôi trào, giữa biển máu từ từ bay lên một cái thủ cấp Tiên Nhân. Lúc này, trên thủ cấp kia cũng dần dần mọc ra huyết nhục, trầm giọng nói:
“Nhất ẩm nhất trác, đều là tiền định. Năm đó các hạ dùng Hóa Huyết Thần Đao chém giết ta, hôm nay ngươi độ kiếp, Thiên Đạo giáng thiên lôi tru diệt ngươi, đây là thiên kiếp.
Địa đạo giáng âm lôi tru diệt ngươi, đây là địa kiếp.
Còn nhân đạo… sẽ do chúng ta làm nhân kiếp của ngươi!”
Trong Huyết Hải, từng thi thể máu me be bét dần dần nổi lên.
Những kẻ chết dưới đao của Trần Thực vô số kể, nay dưới tác động của âm lôi, tất cả đều tạm thời khôi phục từ trong tử vong, đồng loạt gào lên:
“Hôm nay, chúng ta sẽ khiến ngươi ứng kiếp!”
Khô Lâu Trần Thực, sọ não cũng bị bao bọc trong một đạo âm lôi hình bánh xe, từng tia lôi quang đan xen khiến hộp sọ hắn như muốn vỡ ra. Thế nhưng, ánh mắt hắn đảo qua đám quỷ hồn kia, khóe miệng khẽ nhếch, mỉm cười nhàn nhạt:
“Các ngươi khi còn sống còn không phải là đối thủ của ta, vậy sau khi chết làm sao có thể địch lại?”
Trong Huyết Hải, đột nhiên một vầng đại nhật và một vầng minh nguyệt từ mặt biển nhảy lên, Âm Dương nghịch chuyển, nhật hóa thành nguyệt, nguyệt biến thành nhật, biến ảo vô cùng.
Chỉ trong khoảnh khắc, huyết nhục trên thân thể tất cả Quỷ Thần trong Huyết Hải Địa Ngục đều tan biến, hóa thành từng luồng tinh thuần tu vi, lập tức rót vào cơ thể Trần Thực, khiến pháp lực của hắn bạo tăng một mảng lớn, Huyết Hải cũng vì vậy mà trở nên bao la hơn!
Những Quỷ Thần chết dưới tay hắn, vốn định nhân cơ hội này báo thù, nhưng không ngờ nhục thân còn chưa kịp hình thành đã bị hóa đi sạch sẽ, từng kẻ trợn mắt há hốc mồm, ngây người tại chỗ.
Trần Thực đứng giữa hải dương huyết sắc, từng khúc xương cốt bị âm lôi bao vây, nhưng trong Âm Dương đạo tràng, chỉ trong nháy mắt toàn bộ âm lôi liền chuyển hóa thành dương lôi, hóa thành Thuần Dương chi khí. Những đoạn xương cốt kia lập tức bay trở về, lại lần nữa kết hợp, tái tạo thân thể.
Trên bầu trời, càng nhiều âm lôi không ngừng giáng xuống, hóa thành vô số bánh xe lửa, ầm ầm lao vào Huyết Hải.
Dưới tác động của âm lôi, những Quỷ Thần kia lại bắt đầu phục sinh với tốc độ kinh người. Nhưng ngay khoảnh khắc bọn chúng sắp khôi phục hoàn toàn, Âm Dương lại nghịch chuyển một lần nữa.
Lần này, toàn bộ huyết nhục lại tan biến, chỉ còn lại hồn thể trơ trọi!
“Âm Dương tự tại ý, giúp ta định càn khôn! Lại tăng thêm một phần tu vi!”
Trần Thực hài lòng gật đầu, ngửa mặt nhìn lên tầng lôi vân trên cao, trong lòng dâng lên một tia nghi hoặc.
Theo lẽ thường, thiên kiếp vốn dĩ phải là dương lôi từ trên trời giáng xuống, rửa sạch âm khí trên thân thể tu sĩ, giúp nhục thân và Nguyên Thần tiến một bước dài, đạt đến cảnh giới Thuần Dương Chi Thể.
Trong quá trình lịch kiếp, còn có tiên quang rèn luyện, tiên khí gia trì, Nguyên Thần nhờ đó mà trước một bước đạt tới cảnh giới Tiên Nhân Nguyên Thần.
Nhưng thiên kiếp của hắn hôm nay rõ ràng đã xảy ra vấn đề.
Dương lôi lẽ ra phải xuất hiện lại hoàn toàn biến mất, thay vào đó là vô tận âm lôi, mà âm lôi thì làm sao có thể luyện đi âm khí, giúp nhục thân Nguyên Thần thành Thuần Dương?
“Chẳng lẽ là vì ta độ kiếp tại Âm gian?”
Hắn cẩn thận cảm nhận thiên địa đại đạo, tìm kiếm lời giải.
Thiên địa đại đạo chia làm Thiên Đạo và Địa Chi Đạo.
Thiên Đạo chính là quy luật vận hành tự nhiên của vạn vật, bao gồm gió, mưa, sấm chớp, núi non, sông hồ… tất cả đều thuộc về Thiên Đạo.
Địa Chi Đạo lại là quy tắc do Nhân Thần vận hóa, bao gồm sinh, lão, bệnh, tử, quốc gia xã tắc, cúng tế, luân hồi… tất cả những thứ này đều nằm trong phạm trù của Địa Chi Đạo.
— Âm gian đại đạo, cũng thuộc về hàng ngũ Địa Chi Đạo.
“Địa Chi Đạo chính là kết quả của Thiên Chi Đạo vận hành. Âm gian và Dương gian thoạt nhìn như hai thế giới hoàn toàn khác biệt, nhưng thực chất là một thể thống nhất, vận hành theo cùng một quy luật đại đạo. Âm gian chẳng qua chỉ là hình chiếu của Dương gian mà thôi.
Âm Dương lưỡng giới, thiên địa đại đạo, đều giống nhau như đúc.”
Trần Thực trong lòng bừng tỉnh đại ngộ:
“Bởi vậy, bất luận ta độ kiếp tại Âm gian hay tại Dương gian, thiên kiếp cũng sẽ không thay đổi, không có gì khác biệt.
Như vậy… chẳng lẽ là vì ta giết người quá nhiều, khiến trời cao giáng xuống âm lôi trừng phạt ta?”
Nghĩ đến đây, ánh mắt hắn lướt qua những quỷ hồn đang lơ lửng trên Huyết Hải, bĩu môi thầm nghĩ:
“Nhưng mà… cũng đâu có nhiều lắm đâu?”
Bên trong Huyết Hải Địa Ngục, âm hồn nhiều không đếm xuể, ít nhất cũng đến hàng vạn. Dù không phải tất cả đều chết dưới tay Trần Thực, nhưng phần lớn trong số đó đều là do hắn thúc đẩy đại quân Quỷ tộc của Thiên Trì quốc giết chết. Bởi vậy, tính ra thì cũng có thể xem như là vong hồn do hắn tạo thành.
“Mà cho dù ta có sát sinh vô số, cũng đâu đến mức khiến thiên kiếp lại lấy âm lôi làm chủ, dương lôi thì lại ít đến đáng thương, càng không nói đến tình cảnh thê thảm như vậy.”
Trần Thực suy đoán: “Thiên kiếp có âm lôi xen lẫn, chắc hẳn là do thiên địa chính khí hòa lẫn tà khí tạo thành.”
Ý nghĩ này vừa nảy ra, hắn lập tức dần dần thông suốt:
“Chẳng trách pháp cũ ngày xưa không thể tiếp tục tồn tại. Từ thời đại Chân Vương, tu sĩ tu luyện theo pháp cũ khi độ kiếp đều bị thiên kiếp âm lôi quấy nhiễu. Dù có độ kiếp thành công, đạo hạnh cũng bị âm lôi làm hao tổn, khiến tà khí nhân cơ hội xâm nhập. Một khi đạo hạnh suy sụp, tà khí lại dâng lên, hai thế đối lập như vậy khiến cho Độ Kiếp cảnh và Phi Thăng cảnh Bán Tiên đều dần dần tà biến. Chuyện này cũng không có gì lạ.”
Hắn khẽ cười nhạt, tiếp tục vận chuyển Âm Dương, tắm rửa trong thiên kiếp, tu vi theo đó càng ngày càng mạnh.
Bất chợt, một đạo Thuần Dương Lôi Đình từ trên trời giáng xuống, hung hăng đánh thẳng vào người hắn, khiến thân thể hắn chấn động, lảo đảo một chút.
Trần Thực nhanh chóng ổn định lại thân hình, nhưng ngay lập tức, hắn nhận ra lôi vân trên bầu trời đang không ngừng chuyển hóa. Âm lôi từ trên cao bổ xuống Huyết Hải, sau đó lại từ mặt biển phản kích lên trời. Dương lôi từ không trung giáng xuống, âm lôi từ lòng đất dâng lên, Âm Dương song hành, cùng lúc ập tới!
“Oanh!”
Hai loại lôi đình hoàn toàn đối lập giáng xuống người hắn, uy lực đột ngột tăng vọt.
Cùng lúc đó, trong Huyết Hải, mặt trời và mặt trăng không ngừng quay quanh Trần Thực, Âm Dương Đãng Luyện, đem âm lôi và dương lôi nghiền nát thành bột mịn, hóa thành Âm Dương nhị khí, bị Khô Lâu Trần Thực hấp thu vào cơ thể.
Trên bầu trời và dưới Huyết Hải, Dương Lôi và Âm Lôi liên tục đánh xuống. Nhưng khi đến gần hắn, tất cả đều lập tức bị Âm Dương Đãng Luyện chuyển hóa thành hai luồng tinh thuần chi khí.
Tu vi của Trần Thực điên cuồng tăng lên.
Lần này độ kiếp, hắn không hề vận dụng Hóa Huyết Thần Đao, cũng không dùng bất kỳ pháp bảo nào khác, vậy mà vẫn có thể ứng phó thiên kiếp dễ dàng.
Với những tu sĩ khác, nguy hiểm lớn nhất của thiên kiếp chính là tà biến. Nhưng với hắn, tà biến lại chẳng thể ảnh hưởng chút nào.
…
Lúc này, các tộc Quỷ Thần của Thiên Trì quốc đã đến biên giới quốc thổ.
Bạn đang đọc truyện tại rungtruyen.com. Chúc vui vẻ!!!
Từ xa nhìn lại, chỉ thấy Huyết Hải cuồn cuộn bốc lên, bánh xe lôi hỏa qua lại như điện xẹt, tầng tầng dương lôi từ bầu trời giáng xuống dày đặc như mưa, tất cả tạo thành một cảnh tượng khiến ai nấy đều không khỏi kinh hãi.
Vài vị Khô Lâu Quỷ tộc lơ lửng trên không trung, tập trung tinh thần quan sát cảnh tượng Trần Thực dùng Âm Dương Đãng Luyện để luyện hóa âm lôi và dương lôi.
“Từ thời đại Chân Vương đến nay, đã hơn sáu nghìn năm chưa từng có ai độ kiếp rồi.”
Một Khô Lâu Quỷ tộc mở miệng, thanh âm trầm ổn mang theo một tia cảm khái.
“Có lẽ người cuối cùng độ kiếp, chính là Quyết Dương Tử.”
Một giọng nói khàn khàn khác vang lên, truyền đến từ Sa bà bà:
“Quyết Dương Tử cũng là thiên tài tuyệt thế, nhưng dù hắn có độ kiếp thành công thì vẫn bị Tiên giới tru diệt. Sau cùng tà hóa, không thể xem là người thực sự vượt qua thiên kiếp. Nếu không có Tiểu Thập cứu hắn, hắn đã sớm hóa thành tro bụi.
Chỉ tiếc rằng dù được cứu, hắn cũng chỉ có thể hợp đạo tại miếu thờ của Tiểu Thập, thành tựu hữu hạn, khó có thể bước tiếp.”
Một đầu dê khô lâu cất giọng nói:
“Tiểu Thập đã sớm có thể độ kiếp thành công. Đợi đến khi hắn vượt qua thiên kiếp, Hư Không Đại Cảnh sẽ càng thêm rộng lớn. Khi đó, Quyết Dương Tử và Tiểu Đoạn tiên tử có thể hợp đạo, thực lực của bọn họ chắc chắn sẽ tăng lên rất nhiều.”
“Nhưng như vậy không phải là chính đạo.”
Một Tiểu Dạ Xoa khô lâu lắc đầu, giọng điệu trầm ngâm:
“Chính đạo là tự mình tìm hiểu Âm Dương đạo tràng, tự mình tu hành, tự mình độ kiếp thành tiên. Nếu phải dựa vào người khác, thì vĩnh viễn sẽ không thể đột phá cực hạn của bản thân.”
Thanh âm này giống hệt với giọng của Trần Dần Đô.
…
Bọn họ chính là một nhóm người của Trần Dần Đô.
Bọn họ đã tới Thập Vạn Đại Sơn, tìm kiếm những bí mật bị mai một từ thời Đại Thương, vô tình gặp được cảnh tượng Trần Thực dùng khô lâu thân độ kiếp tại nơi này, vì vậy dừng chân quan sát.
Thiên Hồ lúc này nhập thân vào một con hồ ly khô lâu, Tạo Vật Tiểu Ngũ bám vào một bộ Ngưu Đầu Khô Lâu, chỉ có Kiều Chuyết là do thân phận âm soái, vẫn giữ nguyên nhân thể.
Bất chợt, một thanh âm kinh ngạc truyền đến:
“Độ kiếp? Đầu năm nay còn có người tu luyện pháp cũ?”
Đám người theo tiếng nhìn lại.
Chỉ thấy người vừa nói có diện mạo như một đồng tử, thế nhưng tóc đã bạc trắng. Đặc biệt, dù hắn có khuôn mặt của một hài đồng, nhưng lại mang dáng vóc của một người trưởng thành, tạo nên một hình ảnh vô cùng quỷ dị.
“Thiên Đạo Tiên Nhân – Phong Nhược Đồng!”
Mấy vị khô lâu đưa mắt nhìn nhau.
“Hắn không phải đang truy sát Ma Đô đại tế tửu sao? Sao lại xuất hiện ở đây?”
Trong những ngày gần đây, Trần Dần Đô cùng nhóm người của hắn đã từng giao thủ với thế lực của Ma Đô. Họ biết rằng Phong Nhược Đồng đang truy sát Ma Đô đại tế tửu, nhưng không ngờ lại có thể tình cờ gặp hắn ngay lúc này!
Bên cạnh Phong Nhược Đồng, có thêm bảy vị cao thủ khí tức kéo dài bất tận, chính là những Thiên Đạo hành giả đến từ Tuyệt Vọng pha.
Đột nhiên, một giọng nói có chút kích động vang lên từ bên cạnh:
“Đại tế tửu, ý của ngươi là… người đang độ kiếp chính là bệ hạ?”
Trần Dần Đô cùng nhóm người của hắn liếc nhau, lập tức nhìn về phía kẻ vừa lên tiếng.
Đó cũng là một Khô Lâu Quỷ tộc, bên cạnh hắn có hơn mười khô lâu khác tụ tập. Trong nhóm này, một Khô Lâu Tiểu Quỷ dáng người cao lớn nổi bật hơn hẳn, trên thân thể mơ hồ có Vu Tế đạo văn lưu chuyển.
Trần Dần Đô khẽ nhíu mày, khẽ liếc nhìn Tạo Vật Tiểu Ngũ rồi lặng lẽ nháy mắt.
Tạo Vật Tiểu Ngũ lập tức hiểu ý, nhanh chóng di chuyển đến bên cạnh hắn.
Cả hai đều là những kẻ có trí tuệ sắc bén, lập tức dốc lòng suy tư, chuẩn bị ứng phó với cục diện trước mắt.
…
“Đương nhiên là Thần Hoàng bệ hạ.”
Khô Lâu Tiểu Quỷ có Vu Tế đạo văn kia lên tiếng, giọng điệu vô cùng chắc chắn:
“Bệ hạ lĩnh hội thần công, đã đạt đến Đại Thừa, Độ Kiếp phi thăng, tuyệt đối không phải lời nói đùa.”
Cách đó không xa, Phong Nhược Đồng như có cảm giác, ánh mắt quét đến bên này, sau đó lập tức cất bước đi tới.
Sát khí trong không khí dần dần dâng cao.
Lục Đại Ác Nhân âm thầm thúc đẩy tu vi đến cực hạn, riêng đại tế tửu cùng đám người của hắn cũng lập tức sẵn sàng nghênh chiến.
Phong Nhược Đồng vẫn giữ nguyên nụ cười trên mặt, nhưng ánh mắt liên tục lướt qua hai nhóm người – khi thì dừng lại trên đám người của Trần Dần Đô, khi thì rơi vào nhóm của đại tế tửu.
Cả hai nhóm đều là khô lâu thân, không thể nhìn rõ diện mạo thật sự.
Hắn vừa định mở miệng nói chuyện…
Thì bốn phía đột nhiên xôn xao!
Không khí xung quanh trở nên rối loạn, thậm chí có chút bối rối.
Trần Dần Đô cùng mọi người theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy sương trắng dày đặc từ phương xa, thuận theo Vô Lượng Nhai tràn lên, cuồn cuộn như sóng biển.
Sương mù mỗi lúc một đậm hơn, khiến cho Quỷ tộc Thiên Trì quốc xung quanh không khỏi bất an.
Một Quỷ Thần lớn tiếng hét lên:
“Hôm nay không phải Vụ Nguyệt ngày! Tại sao lại có Vụ Nguyệt xuất hiện?”
Lôi Viên tộc tộc trưởng – Lôi Cừ lập tức cao giọng trấn an:
“Mọi người không nên hoảng loạn! Mau tới gần các tộc trưởng, bọn họ có thể bảo vệ các ngươi an toàn!”
Nhưng sương mù tràn đến với tốc độ quá nhanh!
Chỉ trong một thoáng, toàn bộ khu vực đã bị bao phủ, dày đặc đến mức đưa tay không thấy năm ngón!
…
“Cảnh giới!”
Thanh Dương quát lớn, lập tức đem tu vi thúc đẩy đến cực hạn, trong khoảnh khắc biến thành đầu dê thân người, cao ngàn trượng, trên thân khô lâu khổng lồ ngập tràn hừng hực ma hỏa.
Thiên Hồ cũng hiện ra ngàn trượng Hồ Tinh khô lâu thân.
Sa bà bà hóa thành Đế Nữ khô lâu, dưới chân hiển hiện Tiên Thiên Bát Quái Đồ.
Đỗ Di Nhiên cầm trong tay trường thương, quanh thân Càn Khôn biến hóa.
A Chuyết đỉnh đầu hiển hiện Hư Không Đại Cảnh, vô số con hư không phong bên trong ong ong tác hưởng, sẵn sàng xuất kích!
…
Phong Nhược Đồng sắc mặt đột biến, cảm nhận được khí tức cường đại, lập tức hét lớn:
“Cảnh giới!”
Ở một bên khác, đại tế tửu cũng đồng thời biến sắc, thấp giọng truyền lệnh:
“Cảnh giới!”
…
Ba nhóm người, sát khí dâng cao, đều riêng phần mình vận chuyển tu vi đến đỉnh phong, đề phòng tập kích từ trong sương mù!
Bất chợt, bầu trời sáng lên!
Mọi người đồng loạt ngẩng đầu nhìn lên.
Chỉ thấy trên bầu trời, một vòng mặt trăng khổng lồ từ trên cao lặng lẽ trôi qua.
Đây chính là Vụ Nguyệt của Thập Vạn Đại Sơn!
Nhưng ngay lúc đó, mọi người đồng loạt biến sắc!
Mặt trăng kia… không phải mặt trăng!
Mà là một quái nhãn khổng lồ, sâu thẳm mà quỷ dị!
Từng luồng sương mù trắng xóa từ con mắt kia phun trào ra ngoài, tà khí trong sương mù nồng đậm đến cực hạn, bao phủ khắp bốn phương tám hướng, khiến mọi vật đã chết đều bắt đầu phục sinh!
…
Ngay cả những tồn tại bị phong ấn và trấn áp trong Thập Vạn Đại Sơn, giờ phút này cũng dần dần thức tỉnh!
Còn con mắt quái dị kia, sau khi phun ra vô tận sương mù…
Nó… chậm rãi xoay chuyển!
Ánh nhìn của nó…
Thẳng đến Trần Thực mà đi!
Cảm ơn bạn Phung Chi Quyen donate cho bộ Quang Âm Chi Ngoại 50K!!!
Mời nghe audio truyện trên Youtube Chanel Rungtruyencom
Nếu có thể xin vui lòng góp vài đồng mua truyện bạn nhé!
Techcombank - Lê Ngọc Châm 19025680787011
PayPal: lechamad@gmail.com
Momo: 0946821468
Cảm ơn Anh Cường đạo hữu đã donate cho team 50k!