Chương 273: Nhanh, đoạt chứng cứ!

Bộ truyện: Tiểu phú tắc an

Tác giả: Thanh Đồng Tuệ

Sự câu kết giữa Tô Sâm và Liễu Chính còn có thể xem là chuyện nhỏ, nhưng một khi liên lụy đến Chu Thắng và thuế lương vận chuyển trên sông, thì chính là nhắm thẳng vào nhà họ Nghiêm.

Liễu Chính những năm qua trấn giữ Công bộ, chuyên làm tay sai cho nhà họ Nghiêm. Nay sự việc đã đến nước này, nhà họ Nghiêm ắt sẽ có động tĩnh trong bóng tối.

Mà kẻ đang bày mưu tính kế phía sau, lại chính là nữ nhi ruột thịt của Lục Giai!

Nếu là kẻ khác, Lục Giai còn có thể khoanh tay đứng nhìn.

Nhưng lúc này, ông ta còn ngồi yên được sao?

Muốn hay không muốn, cũng phải cắn răng mà lao vào thôi!

Thượng thư Công bộ không có mặt, còn Tả Thị lang thì đang nghe hạ nhân báo lại chuyện Liễu Chính bị người tố giác lên triều đình. Nghe nói Lục Giai đích thân đến, ông ta vội vàng ra tận cửa nghênh đón:

“Thượng thư đại nhân bất ngờ ghé đến, chẳng hay có việc gì gấp?”

Lục Giai cùng ông ta bước nhanh vào trong nha môn:

“Chuyện của Liễu đại nhân hẳn ngươi cũng đã nghe rồi chứ? Hoàng thượng đã triệu Quách Dực vào cung, ngươi mau chóng kiểm tra lại sổ sách, xem còn khoản nào chưa rõ ràng, lập danh sách rồi giao cho ta!”

Nói đến đây, ông ta đứng khựng lại ở bậc cửa, nhìn quanh một lượt, sau đó hạ giọng dặn dò:

“Phải nhanh, cũng đừng kinh động đến người khác.”

Thượng thư Công bộ là thành viên Nội các, tuy không thể nói là phe cánh của nhà họ Nghiêm, nhưng có thể ngồi vững trên vị trí này, lại để nhà họ Nghiêm không ngừng moi tiền từ Công bộ, thì mối quan hệ giữa hai bên có thể thấy rõ.

Tả Thị lang đương nhiên hiểu được tầm quan trọng của việc này. Lục Giai ngày càng trói chặt với nhà họ Nghiêm, nay ông ta đích thân đến đây kiểm sổ sách, thì nhất định phải phối hợp!

Lập tức, ông ta hối hả đáp lời, rồi chạy thẳng vào sâu trong nha môn, như thể sợ chậm một bước sẽ khiến lòng trung thành và sự kính sợ của mình không đủ rõ ràng.

Lục Giai liếc mắt nhìn xung quanh, sau đó lặng lẽ ra hiệu cho Lục Vinh đứng phía sau, rồi mới sải bước đi về hướng đại sảnh tiếp khách.

Lục Giai vừa bước khỏi Công bộ, thì Hà Khê đã tìm đến Thẩm Khinh Chu.

“Sao ta chưa từng nghe nàng ấy nhắc đến chuyện này?”

Sáng nay, động thái của Đô sát viện hắn đã có nghe phong thanh, nhưng ban đầu vẫn chưa rõ phương hướng nên hắn không nghĩ nhiều. Đến giờ mới hay, thì ra là do Lục Gia đứng sau thúc đẩy!

Sau khi nghe xong, hắn lập tức sải bước ra khỏi nha môn.

Hà Khê vội đuổi theo:

“Công tử mấy ngày nay bận bịu chuyện nha môn, thiếu phu nhân cũng không có cơ hội nói với ngài. Hơn nữa, thiếu phu nhân đã có tính toán chu toàn, công tử cũng không thể nhúng tay vào được.”

“Ngốc nghếch!” Thẩm Khinh Chu ngồi vào xe ngựa, sắc mặt trầm xuống, “Ta không nhúng tay vào, chẳng lẽ còn không thể đạp một cước hay sao?”

Hà Khê: …

Bên Đô sát viện, Trình Văn Huệ nghe một đám ngự sử bàn luận rôm rả suốt hồi lâu, sau đó tìm cơ hội rời khỏi, rồi vội vã lên kiệu quay về phủ.

Sau khi Lục Gia trở thành đại thiếu phu nhân nhà họ Thẩm, thân phận đã hoàn toàn khác biệt. Dù không ra khỏi cửa, nhưng người dưới trướng nàng ta nhiều vô kể, tin tức bên ngoài cứ thế mà truyền vào liên tục.

Trình Văn Huệ vừa dâng sớ ngay sau Trịnh Khôi, thì Lục Gia đã lặng lẽ ngồi xe ngựa của nhà họ Thẩm chạy đến phủ Trình gia.

Giờ phút này, Trình – Trịnh đều là bia ngắm, đương nhiên không thể tùy tiện đi đâu khác. Nhưng Lục Gia thì không giống vậy, chẳng ai có thể nghĩ đến chuyện theo dõi nàng vào lúc này.

Vừa mới ngồi xuống cùng Trình phu nhân, tin tức hoàng đế triệu Quách Dực vào cung đã được Lý Thường nhanh chóng mang đến.

“Tốt lắm.” Lục Gia thản nhiên nói, “Đi xem bên Đô sát viện thế nào rồi?”

“Không cần đi nữa, ta vừa về đây!”

Lời vừa dứt, Trình Văn Huệ đã vội vã bước nhanh vào trong:

“Đám ngự sử đã bắt đầu kiểm kê những tấu chương tố giác trước đây, định nhân cơ hội này, dâng lên hoàng thượng thêm một bản cáo trạng về tội lỗi của nhà họ Nghiêm!”

“Mấy năm qua, số bạc bẩn mà nhà họ Nghiêm tích trữ, há chỉ dừng lại ở con số mười triệu lượng? Hoàng thượng đã triệu Quách Dực, thì nhà họ Liễu có sụp, nhà họ Nghiêm cũng đừng mong thoát!”

Truy cập rungtruyen.com để đọc trọn bộ...

Lục Gia nhướng mày, chậm rãi hỏi:

“Liệu có thành công không?”

Lục Gia cảm thấy nghi hoặc.

Lần này mục tiêu của nàng vốn không phải là nhà họ Nghiêm. Trọng điểm chính là mượn việc đánh vào nhà họ Tô và nhà họ Liễu để “cách sơn đả ngưu” (đánh xa mà trúng gần), khiến nhà họ Nghiêm phải bận bịu đối phó mà thôi.

Bởi vì tội lỗi của nhà họ Tô, trách nhiệm chủ yếu nằm ở Liễu Chính, chẳng liên quan trực tiếp đến nhà họ Nghiêm. Dựa vào những biểu hiện của hoàng đế sau khi Nghiêm Tụng qua đời ở kiếp trước, rõ ràng ngài vẫn chưa hoàn toàn mất hy vọng với nhà họ Nghiêm. Bây giờ ra tay với nhà họ Nghiêm chưa phải thời cơ tốt nhất.

Nếu kéo dây quá xa, lại dễ dàng bị phân tán sự chú ý, cuối cùng để nhà họ Nghiêm có cơ hội lươn lẹo thoát thân.

Trình Văn Huệ lắc đầu: “Căn bản không thể nào. Đừng nói chúng ta không có ý định đó, dù có thì Nội các cũng sẽ ngăn lại.”

Nội các dưới sự lãnh đạo của Nghiêm Tụng đang nắm trọn triều chính trong tay, giờ đây bản thân còn đang trong tình thế dầu sôi lửa bỏng, làm sao có thể để Đô sát viện dễ dàng đắc thủ?

Lục Gia gật đầu: “Chư vị đại nhân trong Đô sát viện muốn làm gì thì cứ để họ làm, chúng ta chỉ cần tập trung vào nhà họ Tô và nhà họ Liễu.”

“Nhà họ Liễu ngã xuống, nhà họ Nghiêm tất nhiên sẽ bị kéo xuống nước.”

“Quan trọng nhất lúc này là tốc chiến tốc thắng. Trước khi nhà họ Nghiêm kịp nghĩ ra biện pháp ứng phó, phải định tội được nhà họ Liễu, nếu không sẽ đêm dài lắm mộng!”

Vừa dứt lời, bên ngoài có tiếng gọi gấp gáp—

“Phụ thân!”

Trình Diễn bước nhanh vào trong: “Thẩm công tử đến rồi!”

Ngay sau đó, Thẩm Khinh Chu do Trình Nghị dẫn đường bước vào phòng, hướng về phía vợ chồng Trình Văn Huệ hành lễ: “Cữu cữu, cữu mẫu.”

Trong tiệc Quy Ninh, người nhà họ Trình đã chính thức gặp gỡ Thẩm Khinh Chu. Lục Gia liền đứng dậy: “Vừa rồi chúng ta đang—”

“Ta đã nghe thấy rồi.” Thẩm Khinh Chu nhanh chóng gật đầu với nàng, trầm giọng nói: “Nàng nói đúng, phụ tử nhà họ Nghiêm chắc chắn đang tìm cách đối phó, chúng ta nhất định phải tranh thủ thời gian!”

Dứt lời, hắn quay người nhận lấy một xấp sổ sách từ tay Hà Khê:

“Đây là sổ sách của Hộ bộ trong lần thanh tra trước. Ta đã lặng lẽ lấy ra một quyển.”

“Nó ghi lại những khoản tiền mà Công bộ điều chuyển từ Hộ bộ để sửa chữa các tuyến sông suốt những năm qua. Mọi công trình liên quan đến vận chuyển đường thủy trên cả nước, hễ vượt quá năm vạn lượng bạc thì đều có khoản chi bất thường.”

“Tổng hợp lại, con số đã vượt qua hàng triệu lượng bạc!”

Lục Gia liếc nhìn, sau đó đưa cho Trình Văn Huệ. Trình Văn Huệ cầm lấy, sắc mặt kinh ngạc ngẩng đầu lên: “Chỉ với thứ này, mười ngày là đủ để định tội Liễu Chính!”

“Ngươi thế mà lại có thể lấy sổ sách ra dưới mắt lão Lục?”

Đó là Lục Giai, một kẻ giảo hoạt như hồ ly!

“Đương nhiên không dễ dàng gì,” Thẩm Khinh Chu nói, “Sau khi mang nó ra ngoài, ta mất cả đêm cùng mười người chép lại từng chữ một. Đến sáng hôm sau, lại đưa sổ sách về chỗ cũ.”

Trình Văn Huệ chợt hiểu ra.

“Nhưng cũng chính vì là bản chép tay, nên hiệu lực không đủ mạnh.” Nói đến đây, Thẩm Khinh Chu nhìn về phía ông ta: “Không có ấn triện, không có chữ ký, rất khó để thuyết phục mọi người.”

“Thế nhưng, trong Công bộ có một cơ quan chuyên phụ trách thủy lợi. Bọn họ tuy không trực tiếp quản lý tiền bạc, nhưng mọi công trình liên quan đến vận tải đường thủy đều có ghi chép rõ ràng.”

“Nếu đối chiếu các công trình trên đó với sổ sách này, chắc chắn có thể khớp hoàn toàn.”

“Nói cách khác, nếu có người sẵn sàng tra xét, chỉ cần hai thứ này là có thể làm sáng tỏ mọi chuyện!”

Trình Văn Huệ đột nhiên đứng bật dậy: “Nếu hoàng thượng không muốn tra, thì đã không triệu Quách Dực vào cung!

“—Ta hiểu rồi, ta lập tức đến Công bộ!”

Thẩm Khinh Chu gật đầu: “Nhất định phải lấy được!

“Chỉ khi có nó, quyển sổ này mới có thể phát huy tác dụng. Cũng chỉ khi có nó, chúng ta mới có thể định tội Liễu Chính trước khi nhà họ Nghiêm kịp ra tay!”

Cảm ơn bạn Phung Chi Quyen donate cho bộ Quang Âm Chi Ngoại 50K!!!

Mời nghe audio truyện trên Youtube Chanel Rungtruyencom

Nếu có thể xin vui lòng góp vài đồng mua truyện bạn nhé!

Techcombank - Lê Ngọc Châm 19025680787011

PayPal: lechamad@gmail.com

Momo: 0946821468

Vui lòng giúp chúng tôi kiểm duyệt nội dung truyện và báo cáo lỗi nếu có thông qua khung thảo luận.

Chưa có thảo luận nào cho bộ truyện này.

Scroll to Top