Tuấn tú thiếu niên chăm chú nhìn vào cuốn bí văn trong tay.
Sau lưng y, một quái vật khổng lồ sắc đỏ thẫm hiện lên, tựa như được ngưng tụ từ bóng tối. Miệng lớn đầy máu của nó trông như muốn nuốt chửng tất cả.
“Ta đã rất cố gắng rồi! Luận về nhục thân, ta đã tu luyện ra đủ bảy loại ‘Hủy Diệt Đại Đạo Thân’.”
“Luận về bí pháp, ta cũng đã ngộ ra đủ một trăm hai mươi chín loại bí pháp cứu cực cảnh! Thậm chí khi phối hợp, uy thế còn tăng lên mạnh mẽ hơn.”
“Luận về tâm linh ý chí, ta đã sưu tập vô số tâm pháp, kiên trì khổ tu trường kỳ.” Gương mặt của tuấn tú thiếu niên trở nên dữ tợn, ánh mắt tràn ngập điên cuồng.
“Thế nhưng! Dù ta tu luyện thế nào đi chăng nữa, vĩnh viễn chỉ đạt tới cứu cực cảnh.”
“Nhục thân, bí pháp, tâm linh ý chí, tất cả đều dừng lại ở tầng cứu cực cảnh, không một thứ nào có thể phá vỡ giới hạn!”
“Không luyện! Không luyện nữa!” Tuấn tú thiếu niên phẫn nộ ném cuốn bí văn trong tay đi. Quyển sách rơi mạnh xuống góc điện thính, nơi lưu giữ một trong những phần truyền thừa nguyên thủy còn sót lại.
Thiên Mộc Quốc qua bao năm tháng dài đằng đẵng, chỉ còn sót lại hai phần truyền thừa nguyên thủy, một trong số đó chính là lĩnh hội từ Giới Thú.
Hô!
Tuấn tú thiếu niên chớp mắt đã biến mất khỏi điện thính.
Ở trên đỉnh một ngọn núi cao ngất, hắn ngồi một mình, uống rượu từng ngụm lớn, ăn thịt từng miếng to. Tất cả đều là mỹ thực và rượu ngon mà hắn đã sưu tập từ Khởi Nguyên Đại Lục, được lưu trữ trong bảo vật, giúp giữ nguyên vẹn hương vị qua thời gian.
“A Vũ.” Một nam tử trung niên xuất hiện bên cạnh.
“Đại ca tới.” Tuấn tú thiếu niên đáp, giọng đầy buồn bực, tiếp tục uống rượu. “Phân thân của ta ở Mộng Vực không thể đoạt được Thiên Mộng quả.”
“A Vũ, ngươi đã dốc hết vô tận tuế nguyệt để tìm kiếm tài nguyên cho ta, thậm chí đổi được cả một phần ‘Cứu cực cảnh Hồn Nguyên huyết mạch’. Hiện tại ta đã không thiếu tài nguyên nữa rồi.” Nam tử trung niên nhẹ giọng nói. “Ngươi nên nghĩ nhiều hơn cho chính mình.”
Tuấn tú thiếu niên lắc đầu. “Ta không muốn nghĩ cho bản thân!”
“Khởi Nguyên Đại Lục này, cả một tòa Nguyên Thế Giới đang dần đi đến hồi kết. E rằng chỉ vài chục ức kỷ tuế nguyệt nữa sẽ nghênh đón đại hủy diệt.” Tử Mộc Thần Vương trầm ngâm nhìn hắn. “Ngươi là Giới Thú, sinh ra từ Hủy Diệt Bản Nguyên. Khi Nguyên Thế Giới bị hủy diệt, ngươi cũng sẽ quy về Tịch Diệt… Đây chính là vận mệnh của Giới Thú! Chỉ khi nào phá vỡ được giới hạn, trở thành một tồn tại vượt qua Thần Vương cấp, ngươi mới thoát khỏi sự ràng buộc của Hủy Diệt Bản Nguyên.”
Dưới sự vận hành của quy tắc chí cao, Hủy Diệt Bản Nguyên Đại Đạo đã thai nghén ra Giới Thú. Chúng chỉ cần trưởng thành tự nhiên là có thể đạt đến cứu cực cảnh, sở hữu sinh mệnh thể hoàn mỹ, năng lực phân thân, cùng khả năng nuôi dưỡng quân đoàn hùng mạnh.
Nhưng Giới Thú cũng bị ràng buộc đủ điều. Tâm linh bị ràng buộc khiến chúng sinh ra đã mang dục vọng hủy diệt. Chỉ khi linh hồn bị nô lệ hóa, bản năng khát vọng ấy mới có thể bị áp chế.
Sinh mệnh của chúng cũng bị ràng buộc! Tất cả Giới Thú không thể vượt qua sự hủy diệt, không thể sống đến kỷ nguyên Nguyên Thế Giới tiếp theo. Chúng từ Hủy Diệt Đại Đạo mà sinh ra, cuối cùng cũng sẽ quy về Tịch Diệt.
“Ngươi đã giúp ta có được Hồn Nguyên huyết mạch cứu cực cảnh. Ta cũng đã luyện thành sinh mệnh thể cứu cực cảnh.” Tử Mộc Thần Vương nhìn thẳng vào hắn. “A Vũ, ngươi đã giúp ta rất nhiều. Tương lai, ta có thể nhờ thông đạo truyền tống từ nguyên lưu lại mà rời khỏi Khởi Nguyên Đại Lục.”
“Nhưng còn ngươi thì sao?”
“Khi Khởi Nguyên Đại Lục bị hủy diệt, ngươi định nghênh đón cái chết sao? Để ta một mình tu hành bên ngoài ư?” Tử Mộc Thần Vương khẽ thở dài, ánh mắt tràn ngập lo lắng. “Ngươi biết mà, ta chỉ có ngươi là người thân duy nhất.”
Tuấn tú thiếu niên lặng lẽ nhìn Tử Mộc Thần Vương. Khi hắn vừa được thai nghén từ Hủy Diệt Bản Nguyên, người đầu tiên hắn nhìn thấy chính là Tử Mộc Thần Vương. Từ đó đến nay, vị Thần Vương này luôn giúp đỡ, chỉ dạy, và dìu dắt hắn trưởng thành. Dù gọi là đại ca, nhưng trong lòng hắn, Tử Mộc Thần Vương giống như một người cha.
“Ta… ta thật sự rất khó chịu.” Tuấn tú thiếu niên ngẩng đầu lên, gương mặt vặn vẹo. “Đại ca, ta rất khó chịu! Những ảo diệu mà ta quen thuộc tự nhiên hiện lên trong đầu, dễ dàng giúp ta đạt đến cứu cực cảnh. Nhưng mỗi lần tự mình tu hành, ta lại cảm thấy đau đớn cùng cực.”
“Ngươi đã sáng chế ra không ít bí pháp mới. Chỉ cần kiên trì tích lũy, cuối cùng cũng sẽ đột phá.” Tử Mộc Thần Vương khuyên nhủ.
“Không, tất cả chỉ là vận dụng kỹ xảo của Hủy Diệt Đại Đạo.” Tuấn tú thiếu niên nhìn vị đại ca của mình, bất lực nói. “Ta không cách nào hấp thu tri thức mới, càng không thể dung nhập thêm gì vào Hủy Diệt Bản Nguyên Đại Đạo.”
“Hủy Diệt Bản Nguyên trong lòng ta đã quá hoàn mỹ. Ta không thể thay đổi được dù chỉ một tia.” Tuấn tú thiếu niên cúi đầu. “Ta không thể phá vỡ giới hạn. Đại ca, đừng ép ta nữa. Cuộc sống thế này khiến ta quá đau khổ. Ta thà sống khoái lạc thêm vài chục ức kỷ, còn hơn tự dày vò mình trong tu hành.”
Tử Mộc Thần Vương thoáng sững sờ, rồi khẽ thở dài. “Thôi được, hôm nay chúng ta uống rượu.” Ông ngồi xuống bên cạnh.
“Đúng, uống rượu!” Tuấn tú thiếu niên đồng tình.
“Sau này, cứ tu hành một kỷ, hưởng lạc một kỷ, được chứ? Dành năm thành thời gian để tu luyện.” Tử Mộc Thần Vương nhìn hắn chờ đợi.
Tuấn tú thiếu niên thoáng vẻ thống khổ, nhưng nhìn ánh mắt mong mỏi của Tử Mộc Thần Vương, hắn khẽ gật đầu. “Ừm, được, nghe lời đại ca.”
Tử Mộc Thần Vương mỉm cười.
“Uống rượu, uống rượu! Tiếp theo một kỷ, chúng ta thống khoái hưởng lạc!” Tuấn tú thiếu niên bật cười lớn, cùng Tử Mộc Thần Vương nâng ly uống rượu.
“Ha ha, uống rượu thôi!” Tử Mộc Thần Vương thoải mái cạn chén, ánh mắt nhìn thiếu niên đầy ý cười. “A Vũ, ngươi đừng trách ta ép ngươi quá khắt khe.”
“Ta biết, đại ca là vì muốn tốt cho ta, để ta thoát khỏi gông xiềng vận mệnh của Giới Thú.” Tuấn tú thiếu niên gật đầu, giọng đầy chân thành.
“Nếu ngươi thật sự không thoát ra được, vậy một ngày nào đó, ta cũng sẽ cùng ngươi đối mặt với điểm cuối của sinh mệnh.” Tử Mộc Thần Vương mỉm cười nhìn về phía xa. “Ngươi và ta cùng đối diện với hồi kết của Nguyên Thế Giới, cũng xem như là thống khoái.”
Tuấn tú thiếu niên sửng sốt, nhìn về phía Tử Mộc Thần Vương: “Không, đại ca! Ngươi nhất định phải rời khỏi Khởi Nguyên Đại Lục trước khi Nguyên Thế Giới hủy diệt! Nếu ngươi đợi đến giây phút cuối cùng, ngươi chắc chắn sẽ chết!”
“Ta chỉ có ngươi là người thân duy nhất. Nếu ngươi không còn, ta còn tu hành hay liều mạng để làm gì nữa?” Tử Mộc Thần Vương bình thản nói, ánh mắt nhìn thẳng vào thiếu niên. “Một mình tu hành, đối với ta mà nói, đã không còn ý nghĩa.”
“Không, không…” Tuấn tú thiếu niên lắc đầu, đau đớn không nói nên lời.
“Không nhắc những chuyện đó nữa, uống rượu cho thống khoái đi.” Tử Mộc Thần Vương xua tay, dịu dàng khuyên nhủ.
Nhưng lúc này, dù rượu ngon đến đâu, Tuấn tú thiếu niên cũng không cảm nhận được hương vị. Những năm tháng dài đằng đẵng ở bên đại ca, hắn hiểu rõ Tử Mộc Thần Vương coi trọng thân nhân đến mức nào. Sau khi báo thù xong, sự quyến luyến của Tử Mộc Thần Vương với thế giới này đã phai nhạt, thậm chí còn không xuất hiện ở Thiên Mộc Quốc thêm một bước nào.
Hầu hết mọi việc ở Thiên Mộc Quốc đều do phân thân của ông đảm nhận, biến thành dáng vẻ Tử Mộc Thần Vương để xử lý.
“Đại ca đối với Khởi Nguyên Đại Lục không còn quá nhiều lưu luyến, ta là người thân duy nhất của đại ca. Nếu ta chết, đại ca có lẽ cũng…” Nghĩ đến đây, trong lòng thiếu niên bỗng dâng lên một cảm giác cấp bách mãnh liệt. Lần này, hắn quyết tâm tu hành không chỉ vì bản thân, mà còn vì Tử Mộc Thần Vương.
Tử Mộc Thần Vương yên lặng nhìn thiếu niên, trong lòng dâng lên cảm xúc phức tạp. Ông thừa nhận rằng, những năm tháng ở bên nhau đã khiến tình cảm giữa hai người ngày càng sâu đậm.
Truy cập rungtruyen.com để đọc trọn bộ...
Nhưng sâu thẳm trong tâm hồn ông, điều quan trọng nhất… vẫn là gia đình mà ông đã mất đi khi còn nhỏ yếu.
“A Vũ, đừng trách ta vì ngươi mà nghĩ trăm phương ngàn kế, ép ngươi phải tu hành. Một phần là vì muốn tốt cho ngươi, để ngươi thoát khỏi gông cùm vận mệnh. Nhưng phần còn lại… là vì chính ta.” Tử Mộc Thần Vương trầm ngâm nói. “Ngươi càng mạnh, ta càng có hy vọng trên con đường tu hành của mình.”
Khi còn trẻ, ông từng có cơ duyên gặp Nguyên và đặt ra câu hỏi đầu tiên: “Liệu có cách nào để hồi sinh gia đình ta?”
Nguyên đã trả lời: “Phải thoát khỏi lồng giam, trở thành chủ nhân của Nguyên Thế Giới ‘Khởi Nguyên Đại Lục’. Khi đó, ngươi mới có thể từ dòng sông thời không cứu lấy bất kỳ sinh linh nào đã chết.”
Từ khoảnh khắc đó, Tử Mộc Thần Vương mang trong mình khát vọng vô tận đối với tu hành.
Ông không chỉ nỗ lực cho chính mình, mà còn dẫn dắt Giới Thú, người bảo hộ đồng hành của ông, đi trên con đường này.
Giới Thú đã mang lại cho ông sự hỗ trợ to lớn, sưu tập vô số kỳ trân dị bảo. Nhưng Tử Mộc Thần Vương không thể để y tiếp tục buông thả, hưởng lạc đến ngày Nguyên Thế Giới kết thúc.
Viêm Phong Cổ Quốc, trong một không gian rộng lớn và kín đáo.
Đế Phu, Đế Cửu Phong, và Đế Ngộ tụ hội tại đây để bàn bạc.
“Ba người nhàn tản tu hành giả, theo ta quan sát, lần lượt là Tông Phu Thần Vương, một nữ tử áo bào tím, và một cường giả mặt nạ vàng đen.” Đế Cửu Phong chậm rãi nói. “Khi ta trấn thủ cửa vào Mộng Vực, Tông Phu Thần Vương đã sử dụng nhân quả độn pháp để thoát khỏi trận pháp. Nữ tử áo bào tím còn cao minh hơn, lĩnh vực không gian của ta chỉ có thể mơ hồ cảm nhận. Còn cường giả mặt nạ vàng đen thì vừa xông qua hai trận pháp lớn của cổ quốc, chắc chắn là kẻ đã đoạt được Thiên Mộng quả. Độn pháp của hắn nhanh đến mức không thể ngăn cản!”
Đế Cửu Phong, dù thất bại, vẫn âm thầm theo dõi mọi động tĩnh xung quanh trận pháp. Với lĩnh vực không gian của mình, bất cứ ai đi ngang qua đều không thoát được sự cảm nhận của ông.
Một sợi nhân quả, một tia khí cơ, không thể che giấu khỏi ông.
“Đế Phu.” Đế Ngộ lên tiếng, ánh mắt nghi hoặc. “Ngươi đã quan sát toàn bộ tràng cảnh giao chiến, liệu có xác định được thân phận bọn chúng không?”
Đế Cửu Phong cũng quay sang nhìn Đế Phu, người sở hữu năng lực suy diễn thiên cơ mạnh mẽ, cùng bảo vật từ Thủy Tổ ban tặng, có thể nhìn thấu hầu hết mọi sự che giấu trên Khởi Nguyên Đại Lục.
“Không thể xác định.” Đế Phu nhíu mày, lắc đầu.
“Áo bào tím nữ tử và cường giả mặt nạ vàng đen đều không thể xác định sao?” Đế Ngộ và Đế Cửu Phong ngạc nhiên.
“Áo bào tím nữ tử có vài khả năng.” Đế Phu phân tích. “Có thể là Phong Đô Nữ Hoàng, được Thủy Tổ Đông Cực Vực bồi dưỡng. Tài nguyên của nàng không thua kém Hoàng tộc Thần Vương, tuy trông có vẻ khiêm tốn, nhưng thực lực lại sâu không lường được. Nàng cũng có thể là Vạn Giới Quốc Chủ, hoặc một phân thân của Giới Thú.”
“Phong Đô Nữ Hoàng, Vạn Giới Quốc Chủ, Giới Thú…” Cả Đế Ngộ và Đế Cửu Phong đều chìm vào suy tư.
“Còn cường giả mặt nạ vàng đen thì sao?” Đế Cửu Phong hỏi tiếp. “Diệt Tẫn Chi Phong của ta không thể lay chuyển được nhục thân hắn. Thân thể ấy tuyệt đối không kém hơn cứu cực cảnh sinh mạng thể. Còn linh hồn và tâm linh ý chí của hắn, chỉ trong chớp mắt đã tiêu diệt được Thiên Côn Quốc Chủ.”
“Nhục thân và tâm linh đáng sợ như thế, Khởi Nguyên Đại Lục có thể làm được điều này chỉ đếm trên đầu ngón tay. Nhưng những người ta biết đều không phù hợp.” Đế Phu nhíu mày.
“Vậy hắn là ai?” Đế Ngộ hoang mang hỏi.
“Ta suy đoán… hắn có thể là một tân tấn cường giả. Khởi Nguyên Đại Lục tàng long ngọa hổ, có vô số Thần Vương nhị trọng cảnh. Rất có khả năng một người trong số đó đã âm thầm thành tựu cứu cực cảnh.”
Nghe vậy, cả Đế Cửu Phong và Đế Ngộ đều chấn kinh.
“Tân tấn cường giả? Tân tấn cứu cực cảnh sao?”
“Với nhục thân và linh hồn mạnh như vậy, dù chưa thành cứu cực cảnh, hắn cũng xứng đáng được đối đãi như một tồn tại ngang tầm.” Đế Phu kết luận, không nói thêm gì nữa.
Đế Cửu Phong và Đế Ngộ cuối cùng đành rời đi, để lại Đế Phu một mình trong không gian mênh mông ấy.
“Nhục thân cường đại như thế, tám chín phần mười là La Hà.” Đế Phu khẽ mỉm cười, khá hài lòng. “Năm cường giả tranh đoạt Thiên Mộng quả, áo bào tím nữ tử khả năng là Vạn Giới Quốc Chủ hoặc Giới Thú phân thân. Nhưng cuối cùng, ngươi lại giành được chiến thắng! Thực lực vượt xa dự liệu của ta.”
Nụ cười trên môi ông thoáng hiện lên sự tự mãn. “Đế Thanh không chọn ta, từ lâu đã có phân thân rời Khởi Nguyên Đại Lục để tìm kiếm cơ hội…”
“Vạn Giới Quốc Chủ, tâm tư quỷ quyệt, ta không thích.”
“Đế Minh… Đế Minh lại không thích hợp làm đồng bạn, không chừng một ngày nào đó ta sẽ chết dưới tay hắn.”
“La Hà, từ khi bắt đầu quật khởi đến nay, luôn trọng tình nghĩa, rất thích hợp làm đồng bạn, cùng nhau đồng cam cộng khổ.” Đế Phu nhíu mày, cân nhắc. “Hắn trưởng thành quá nhanh, ta cần phải an bài một phân thân ở bên cạnh giám sát truyện tống thông đạo. Đợi khi hắn rời khỏi, ta có thể lập tức cùng hắn đồng hành! Dạng này, chúng ta sẽ hướng về cùng một nơi.”
Với thực lực mạnh mẽ của mình, Đế Phu đã sớm chuẩn bị cho ngày rời khỏi Khởi Nguyên Đại Lục. Trong những đồng bạn tiềm năng, La Hà là người mà ông cho rằng đáng tin nhất.
Rời khỏi Khởi Nguyên Đại Lục để tiến vào thế giới mới, nơi nguy hiểm tiềm tàng khắp nơi, việc tìm một người bạn đồng hành đáng tin cậy để cùng chung sống chết là điều cực kỳ khó khăn.
Trước khi La Hà quật khởi, Đế Phu đã dự định xông xáo một mình, vì không tìm thấy ai phù hợp. Thà hành động đơn độc còn hơn đồng hành cùng một kẻ không thể tin cậy.
Hỗ Dương Thành.
“Thiên Mộng quả thực này, vẫn phải giao dịch với hai đại cổ quốc, đổi lấy một phần thi thể sinh vật thuộc ‘Cứu cực cảnh’ Hồn Nguyên huyết mạch.”
La Phong đứng trong thành chủ phủ, trầm tư suy nghĩ về giao dịch. Các dị tộc của ba đại thế lực cũng có thể cung cấp thi thể sinh vật thuộc cứu cực cảnh Hồn Nguyên huyết mạch. Tuy nhiên, những sinh vật mà họ mang ra phần lớn được bồi dưỡng từ các Nguyên Thế Giới khác.
Nếu như vậy, những thi thể đó sẽ không thể sử dụng “Vô Hình Vô Tướng” để biến hóa phù hợp với bản thân.
Hiện tại, sinh mệnh thể của La Phong trong Thế Giới Thể đã đạt đến hình thái Nhị Thập Tứ Tướng!
La Phong bắt buộc phải tính toán cẩn thận để hướng đến cứu cực cảnh. Vì vậy, hắn ưu tiên các sinh vật có nguồn gốc từ bản thổ, nhằm tạo ra nguyên liệu thi thể phù hợp với cơ chế dung hợp của mình.
“Những nguyên liệu thi thể này, phần lớn sẽ được dành cho Ma La Tát sử dụng. Một lượng nhỏ còn lại… sẽ để dành cho ta tu hành.”
La Phong cuối cùng đưa ra quyết định.
Cảm ơn bạn Phung Chi Quyen donate cho bộ Quang Âm Chi Ngoại 50K!!!
Mời nghe audio truyện trên Youtube Chanel Rungtruyencom
Nếu có thể xin vui lòng góp vài đồng mua truyện bạn nhé!
Techcombank - Lê Ngọc Châm 19025680787011
PayPal: lechamad@gmail.com
Momo: 0946821468
Đoạn này dịch nó kì kì sao ấy chương 308 ” Nếu đổi lại là một Hồn Nguyên sinh mệnh cao đẳng, sợ rằng tốc độ lĩnh ngộ sẽ nhanh hơn hắn vạn lần không chỉ . ”
Theo ý mình chỉnh lại câu cuối là ” tốc độ lĩnh ngộ sẽ nhanh hơn hắn hàng vạn lần ” thì ổn hơn nhỉ ?
Sai xót… sai xót !!!
Thấy phần 2 này không hay tác giả viết qua loa không có chi tiết lắm như quá trình sáng tạo ra bí pháp gì đó, cứ đóng cửa luyện công mấy chục kỷ là thấy tạo ra bí pháp mới,
viết chi tiết ae đọc lại thấy câu giờ thôi. nhìn như la phong phát triển nhanh nhưng chắc lại kẹt ở bán hồn nguyên lâu như lúc ở vũ trụ chi chủ. xong đánh nhau vs bọn hồn nguyên sinh mệnh này còn dài
Tui thấy chi tiết quá đọc rất mệt , giản lược bớt 1 tí và kéo dài ra 1 tí , 1 chương ngắn ngủn đọc ko đủ phê .
Mong rằng tác giả sẽ có nhiều điều hay ho hơn cho đứa con của mình
Cuộc đời có thăng có trầm. Bình yên thường tới trước bão giông. 😂
Map này hơi ngắn nhỉ. Sắp đi hắc ấm giới r
Thấy từ lúc viết tiếp phần 2 nó ngắn ngắn sao ấy , cà chua đang đuối dần ý tưởng làm cho mạch truyện ko còn hấp dẫn nữa . Mong cà chua sớm phục hồi , đừng lan man nhiều bộ xong rồi đầu voi đuôi chuột là hư hết 1 tác phẩm hay của mình
Danh anh bắt đầu lan xa từ đây
CẬP NHẬT: Tác giả bị cúm A và sẽ nghỉ ngơi vài ngày để hồi phục sức khỏe, chúng ta chỉ có thể chờ và mong cho CÀ CHUA sớm khỏe lại a!!!