Ngu Quốc Vương đô, trong vương cung.
Hắc Đồ Phu và Tác Tí nhìn nhau, cả hai đều có chút khẩn trương.
“Quốc chủ muốn đi Hỗ Dương Thành, không ngờ lại mang theo cả chúng ta?” Mập mạp Hắc Đồ Phu, vốn là một Vĩnh Hằng Chân Thần, ở trong thành trì tự nhiên được coi là thượng tầng, nhưng theo lý mà nói, hắn không có tư cách gặp mặt quốc chủ.
Ngu Quốc quốc chủ, người đã xây dựng nên một nhị lưu quốc gia, ở Khởi Nguyên đại lục đều là tồn tại nổi danh lẫy lừng.
“Ngay cả ta cũng được chọn?!” Tác Tí càng cảm thấy khó hiểu, hắn là Hư Không Chân Thần duy nhất trong số sáu tùy tùng lần này.
“Phụ vương…” Ngu Thủy Thiên Dụ cũng mở lời, nàng chỉ là một trong số các con cái của quốc chủ Ngu Quốc.
Ngu Quốc quốc chủ, với thân hình tràn đầy lông tóc, đứng đó, dù chỉ là một đạo hóa thân, nhưng vô hình khí tức vẫn khủng bố. Hắn liếc nhìn sáu tùy tùng, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên hai thầy trò Hắc Đồ Phu và Tác Tí: “Lần này ta tiến về Hỗ Dương Thành là để bái phỏng La Hà Thần Vương. Nghe nói hai người các ngươi có quen biết với La Hà Thần Vương?”
“La Hà Thần Vương?”
“La Hà tiền bối đã thành Thần Vương rồi?”
Hắc Đồ Phu và Tác Tí không hề nhận được tin tức này, cho đến giờ phút này mới biết được La Hà đã trở thành Thần Vương.
“Bẩm quốc chủ, trước đây La Hà Thần Vương rất thích quán thực của ta, thường xuyên đến chiếu cố một hai.” Mập mạp Hắc Đồ Phu nhu thuận đáp.
“Bẩm quốc chủ, khi ta rời khỏi bộ lạc, chính La Hà Thần Vương đã cứu đội ngũ của chúng ta, nhờ vậy ta mới đến được Hỗ Dương Thành. La Hà Thần Vương đối với ta có ân cứu mạng.” Tác Tí cũng lên tiếng.
Ngu Quốc quốc chủ lạnh nhạt gật đầu. Mang theo hai người có quen biết cũ là để dễ dàng kết nối với La Phong.
“Xuất phát.”
Ngu Quốc quốc chủ ra lệnh.
Hô!
Hắn dẫn theo sáu tùy tùng, trong chớp mắt xuyên qua thời không vặn vẹo.
Lại một chớp mắt, đội ngũ này đã từ không gian vặn vẹo bay ra, xuất hiện bên trong Hỗ Dương Thành.
“La Hà…” Ngu Quốc quốc chủ dẫn theo đội ngũ chậm rãi phi hành, hướng về phía thành chủ phủ.
Trong mắt Ngu Quốc quốc chủ có chút lo lắng.
“Luận về thực lực, Thiên Côn quốc chủ không thua kém ta bao nhiêu. Nhưng nói về bằng hữu, Thiên Côn quốc chủ vượt xa ta.” Ngu Quốc quốc chủ giờ phút này cũng có chút lo lắng, “Thiên Côn quốc chủ có rất nhiều bằng hữu, thậm chí quan hệ với Hoàng tộc Viêm Phong cổ quốc cũng vô cùng tốt. Có mấy vị Đế Quân thường xuyên triệu kiến hắn.”
“La Hà dù sao cũng là đệ tử thân truyền của Đế Quân Viêm Phong cổ quốc, có lẽ là bằng hữu của Thiên Côn quốc chủ?” Ngu Quốc quốc chủ cũng không có nhiều lòng tin rằng có thể thuyết phục được La Phong.
Hắn đã quen hành sự một mình.
“Dù sao cũng phải thử một lần.”
“Nếu không mời nổi La Hà, thì đi mời Toại Phong thần vương tạm thời ngăn chặn Thiên Côn quốc chủ, kéo dài một đoạn thời gian.” Ngu Quốc quốc chủ đã có kế hoạch dự phòng, để Toại Phong thần vương hỗ trợ ngăn cản trong vòng một thế kỷ.
Trong thời gian một thế kỷ đó, hắn có thể tìm cách thoát khỏi Thiên Hà một cách an toàn.
Hiện tại, Thiên Hà đang có mai phục, nếu vội vã trốn thoát thì rất dễ rơi vào cạm bẫy.
Nếu một thế kỷ trôi qua mà vẫn không thể trốn thoát… Vậy chỉ có thể trả một cái giá rất lớn! Thậm chí phải hy sinh bản thân, cùng Thiên Côn quốc chủ đàm phán.
“Phụ vương, phía trước chính là thành chủ phủ.” Ngu Thủy Thiên Dụ đột nhiên nhắc nhở.
Ngu Quốc quốc chủ không nghĩ nhiều nữa, nhìn về phía tòa thành chủ phủ nguy nga trước mặt.
“La Hà lão đệ.” Ngu Quốc quốc chủ lúc này truyền âm thông qua nhân quả, “Ta là Ngu Thủy.”
Một thân ảnh mặc ngân y xuất hiện ở cổng thành chủ phủ.
“Cung kính thành chủ!” Thủ vệ cổng lập tức cúi người hành lễ.
“La Hà Thần Vương?”
Ngu Thủy Thiên Dụ, Hắc Đồ Phu, Tác Tí đều nhìn thấy thân ảnh ngân y này, quen thuộc mà cũng có chút xa lạ.
Giờ đây, La Phong trong bộ ngân y, khí tức càng trở nên giản dị.
“Tham kiến Ngu Thủy quốc chủ.” La Phong nói.
“Sớm nghe danh La Hà lão đệ, hôm nay mới có dịp gặp lần đầu.” Ngu Thủy quốc chủ mỉm cười, từng có ý định mời La Phong làm đệ tử của mình, nhưng La Phong đã từ chối, đi đến Sở Đô Viêm Phong cổ quốc.
“Còn có ba vị quen biết cũ.” La Phong mỉm cười nhìn Ngu Thủy Thiên Dụ, Hắc Đồ Phu, và Tác Tí, những người mà hắn quen biết khi còn là Vĩnh Hằng Chân Thần.
“La Hà Thần Vương.” Cả ba cúi người cung kính hành lễ.
“Ngu Thủy quốc chủ, chúng ta vào trong trò chuyện.” La Phong nói.
“Được.” Ngu Thủy quốc chủ cùng La Phong bước vào, đồng thời phân phó tùy tùng, “Các ngươi có thể dạo chơi trong Hỗ Dương Thành.”
“Vâng.” Các tùy tùng tuân lệnh, nhìn theo quốc chủ và La Phong bước vào, rồi mới trầm tĩnh lại.
Hắc Đồ Phu nhìn ngắm tòa thành phồn hoa, cảm thấy có chút xa lạ. Hắn từng ở Hỗ Dương Thành cố gắng rất lâu, vất vả tích lũy tài nguyên mới đột phá thành Vĩnh Hằng Chân Thần.
“Hỗ Dương Thành.” Tâm tình của Tác Tí phức tạp hơn, huynh đệ của hắn, Tác Vân, đã chết từ lâu, tin tức này hắn đã biết từ trước.
Trước đây, hai huynh đệ dự định sẽ cắm rễ ở Hỗ Dương Thành, nhưng về sau lại đi theo những con đường khác nhau. Hắn theo sư phụ đến Vương đô, còn Tác Vân từng tiễn hắn một lần.
“Hắc Đồ Phu, sư đồ các ngươi am hiểu Hỗ Dương Thành, hãy tìm một chỗ ăn uống.” Ngu Thủy Thiên Dụ phân phó.
“Điện hạ, mời đi theo ta.” Hắc Đồ Phu lập tức dẫn đường.
Truyện được dịch đầy đủ tại rungtruyen.com
Trong phủ thành chủ.
La Phong và Ngu Thủy quốc chủ ngồi đối diện nhau.
“Ngoại giới thịnh truyền rằng, sau khi La Hà lão đệ ngươi thành Thần Vương, nhất định sẽ nhanh chóng đạt tới Thần Vương nhất trọng cảnh vô địch.” Ngu Thủy quốc chủ nhìn La Phong, “Hôm nay nhìn lại, quả thực không sai. Thân thể của ngươi mạnh mẽ đến vậy, đã đạt tới Thần Vương nhị trọng cảnh rồi.”
Hắn mặc dù chỉ đến đây với một đạo hóa thân, nhưng cảnh giới của hắn vẫn cao vời vợi, nên tự nhiên có thể nhận ra sự đáng sợ trong phân thân của La Phong.
“Ta tu luyện theo con đường Nhục Thân nhất mạch, chiêu thức thô kệch, không đáng để nhắc tới.” La Phong cười đáp, “Ta có được thực lực hôm nay, cũng là nhờ ơn quốc chủ.”
“Cảm tạ ta ư?” Ngu Thủy quốc chủ kinh ngạc, không rõ điều này có liên quan gì đến mình.
“Lúc trước quốc chủ đã điều động nữ nhi của ngài, Ngu Thủy Thiên Dụ, đến đây và trao cho ta một mảnh ‘Hư Diễn Mẫu Thụ lá cây’, điều này đã giúp ích rất lớn cho con đường tu luyện của ta.” La Phong nói.
Chiếc lá ấy, với độ quý giá của nó, đã có ảnh hưởng sâu sắc đến La Phong.
Chính nhờ chiếc lá đó mà La Phong có thể tiến vào tầng hỗn độn, thu thập một số sinh vật tại đó và bắt đầu nghiên cứu ‘Biến Hóa Pháp’. Nếu không có chiếc lá ấy, có lẽ chiến thuật cốt lõi của La Phong sẽ không phải là Biến Hóa Pháp.
“Một mảnh Hư Diễn Mẫu Thụ lá cây thôi ư?” Ngu Thủy quốc chủ bật cười, “La Hà lão đệ, ngươi quá khách khí! Đó chỉ là một chiếc lá, giúp Vĩnh Hằng Chân Thần bước vào tầng hỗn độn, để họ hiểu rõ hơn về ‘Hỗn Độn pháp tắc’. Vật trợ giúp cho Vĩnh Hằng Chân Thần tu luyện như vậy, không đáng nhắc tới.”
“Đối với ta, nó mang ý nghĩa vô cùng lớn lao.” La Phong không giải thích thêm.
Lúc đó, bản thân hắn quá nghèo khó! Một chiếc lá càng trở nên trân quý, giúp hắn tiến vào Hỗn Độn Cảnh nhanh hơn rất nhiều.
Ngu Thủy quốc chủ giờ phút này cảm thấy nhẹ nhõm hơn, hắn có thể cảm nhận được thiện ý của La Phong.
“La Hà lão đệ, hôm nay ta đến là có một việc vô cùng quan trọng.” Ngu Thủy quốc chủ mở lời.
“Quốc chủ cứ nói thẳng.” La Phong tự tay rót rượu cho Ngu Thủy quốc chủ.
Ngu Thủy quốc chủ nói: “Ngươi cũng đã rõ tình hình giữa Thực Quốc và Ngu Quốc.”
“Chỉ cần quốc chủ còn sống, bọn họ không dám diệt Ngu Quốc thật sự.” La Phong nói, bởi Ngu Thủy quốc chủ dù sao cũng là Thần Vương nhị trọng cảnh, nếu không có ràng buộc thì Thực Quốc sẽ gặp rất nhiều rắc rối.
Tọa Sơn Khách trốn chạy bên ngoài, nhưng Thực Quốc cũng không thể chủ quan!
Uy thế của Ngu Thủy quốc chủ là hoàn toàn khác biệt.
“Bọn họ không dám diệt Ngu Quốc, cũng không dám diệt tộc ta. Nhưng họ vẫn có thể từng bước xâm chiếm lãnh thổ của Ngu Quốc, từng bước chiếm lấy chín thành cương vực, khiến các Thần Vương khác phải rời đi.” Ngu Thủy quốc chủ lắc đầu, đôi mắt đầy lông tóc của hắn hiện rõ sự bất mãn.
“Nếu không còn cương vực, các Thần Vương và Hỗn Độn Cảnh cũng sẽ rời bỏ Ngu Quốc, tài nguyên cho tộc ta sẽ không đủ.” Ngu Thủy quốc chủ tiếp tục.
La Phong gật đầu.
Đối với những cường giả như Ngu Thủy quốc chủ, tài nguyên từ các bảo địa vô cùng quan trọng. Nhưng đối với những vị Thần Vương khác, và vô số tộc duệ của Ngu Thủy Tộc, họ cần nguồn tài nguyên liên tục từ cương vực Ngu Quốc để sinh sống. Nếu thiếu điều đó, mâu thuẫn nội bộ chắc chắn sẽ bùng phát.
“Có mấy vị Thần Vương nào có thể không quan tâm đến con cái và tộc quần của mình?” Ngu Thủy quốc chủ nói.
“Đúng vậy.” La Phong gật đầu đồng tình. Đối với hắn, thân nhân, con cái và nhân loại tộc quần còn quan trọng hơn cả sinh mệnh.
“Cho nên ta đến để mời La Hà lão đệ giúp đỡ.” Ngu Thủy quốc chủ nói, “Ngươi là chúa tể một phương, lại am hiểu phân thân chi thuật. Thiên Côn quốc chủ cũng không thể làm gì được ngươi, ngươi có đủ thực lực để ngăn chặn Thực Quốc.”
“Dĩ nhiên ta biết yêu cầu này sẽ khiến ngươi khó xử.” Ngu Thủy quốc chủ nói tiếp, “Một khi ngươi hoàn toàn trở mặt với Thiên Côn quốc chủ, ngươi sẽ lập tức có một kẻ thù rất mạnh.”
“Thiên Côn quốc chủ có thực lực cường đại, là Thần Vương nhị trọng cảnh với nhiều năm tích lũy. Đối mặt với hắn, ngươi sẽ ở vào thế yếu, chỉ có thể chịu áp lực bị tấn công. Hơn nữa, hắn có rất nhiều bằng hữu, và vài vị Đế Quân của Viêm Phong cổ quốc đều coi trọng hắn.” Ngu Thủy quốc chủ nhìn La Phong, “Nếu ngươi không muốn dính vào, ta cũng rất hiểu.”
“Thiên Côn quốc chủ quả thực là một đối thủ khó đối phó.” La Phong gật đầu thừa nhận.
Ngu Thủy quốc chủ nói: “Ta có hai đề xuất. Một là mời ngươi gia nhập Ngu Quốc, trở thành một trong các Thần Vương của ta. Ta sẽ cho ngươi lãnh địa và bảo vật đủ đầy. Những điều kiện này đều có thể đàm phán. Khi đó, ngươi sẽ có lý do chính đáng để ngăn chặn Thực Quốc.”
“Hai là, nếu ngươi không muốn gia nhập Ngu Quốc, thì coi như ta mời La Hà lão đệ hỗ trợ, ngươi có thể đặt ra điều kiện. Ta có thể nhượng lại cho ngươi một phần cương vực! Ta sẽ tặng cho ngươi hai mươi tòa Hỗn Độn Châu, hoặc dùng bảo vật có giá trị một ức công lao để mời ngươi ra tay giúp đỡ ngăn cản Thực Quốc.”
“Ta biết, nếu muốn ngươi hoàn toàn đối đầu với Thực Quốc, điều kiện này chưa đủ lớn.”
“Ngươi nếu từ chối, cũng là lẽ thường.” Ngu Thủy quốc chủ nhìn La Phong với ánh mắt chờ đợi.
Toàn bộ cương vực của Ngu Quốc đều đã có chủ. Việc nhượng lại hai mươi tòa Hỗn Độn Châu sẽ đòi hỏi phải lấy lại lãnh địa từ một số Hỗn Độn Cảnh, thậm chí cả Thần Vương, và điều đó sẽ cần đến rất nhiều đền bù. Vì vậy, La Phong chỉ có thể chọn một trong hai: hai mươi tòa Hỗn Độn Châu hoặc một ức công lao bảo vật.
“Gia nhập Ngu Quốc thì không cần.” La Phong mỉm cười, “Như thế này đi, mười tòa Hỗn Độn Châu. Ngươi thuê ta, ta sẽ giúp ngươi ngăn chặn Thực Quốc.”
Ngu Thủy quốc chủ vốn đang lo lắng, vì điều kiện mà hắn đưa ra cũng không phải quá cao.
“Ngươi đồng ý sao? Chỉ với mười tòa Hỗn Độn Châu?” Ngu Thủy quốc chủ không thể tin nổi, La Phong lại đồng ý dễ dàng và còn hạ thấp điều kiện?
Phải biết rằng, một vị Thần Vương tích lũy sâu dày, như Tọa Sơn Khách trước kia, chỉ riêng hắn cũng có thể xây dựng một tam lưu quốc gia với mười tòa Hỗn Độn Châu.
La Phong là chúa tể một phương, giờ lại muốn ngăn chặn toàn bộ Thực Quốc mà chỉ cần mười tòa Hỗn Độn Châu, thật quá khiêm tốn.
“Trước kia mảnh lá cây của Hư Diễn Mẫu Thụ đã giúp đỡ ta rất nhiều.” La Phong cười nói, “Mười tòa Hỗn Độn Châu, ta sẽ giúp quốc chủ ngăn cản Thực Quốc. Tuy nhiên, ta sẽ chọn lựa vị trí của những tòa Hỗn Độn Châu này.”
“Tốt, ngươi có thể chọn tùy ý.” Ngu Thủy quốc chủ cảm thấy nhẹ nhõm, nghĩ rằng dù La Phong có chọn trung tâm, hắn cũng sẽ cố gắng giải quyết.
“Chính là những tòa này.”
La Phong vung tay hiện ra bản đồ Ngu Quốc, chọn mười tòa Hỗn Độn Châu gần nhất với Hỗ Dương Thành, vốn nằm trong phạm vi chiếu rọi của thế giới La Phong.
“Tới gần biên cảnh sao?” Ngu Thủy quốc chủ xúc động. Những Hỗn Độn Châu ở biên cảnh là nơi có tình thế ác liệt nhất, thậm chí một vài tòa đã bị Thực Quốc chiếm đóng, phần còn lại đang bị tiến công.
“Chỉ cần những tòa đó.” La Phong nói, “Còn về Cửu Khương Hầu, hắn là bằng hữu của ta. Ta sẽ đem Cửu Khương Hỗn Độn Châu vào phạm vi, mong quốc chủ sắp xếp cho hắn một lãnh địa tốt.”
“Yên tâm, mọi việc sẽ được giải quyết thỏa đáng.” Ngu Thủy quốc chủ cảm động sâu sắc, “La Hà lão đệ hào sảng giúp đỡ ta như thế này, ta sẽ mãi ghi nhớ.”
Cảm ơn bạn Phung Chi Quyen donate cho bộ Quang Âm Chi Ngoại 50K!!!
Mời nghe audio truyện trên Youtube Chanel Rungtruyencom
Nếu có thể xin vui lòng góp vài đồng mua truyện bạn nhé!
Techcombank - Lê Ngọc Châm 19025680787011
PayPal: lechamad@gmail.com
Momo: 0946821468
Đoạn này dịch nó kì kì sao ấy chương 308 ” Nếu đổi lại là một Hồn Nguyên sinh mệnh cao đẳng, sợ rằng tốc độ lĩnh ngộ sẽ nhanh hơn hắn vạn lần không chỉ . ”
Theo ý mình chỉnh lại câu cuối là ” tốc độ lĩnh ngộ sẽ nhanh hơn hắn hàng vạn lần ” thì ổn hơn nhỉ ?
Sai xót… sai xót !!!
Thấy phần 2 này không hay tác giả viết qua loa không có chi tiết lắm như quá trình sáng tạo ra bí pháp gì đó, cứ đóng cửa luyện công mấy chục kỷ là thấy tạo ra bí pháp mới,
viết chi tiết ae đọc lại thấy câu giờ thôi. nhìn như la phong phát triển nhanh nhưng chắc lại kẹt ở bán hồn nguyên lâu như lúc ở vũ trụ chi chủ. xong đánh nhau vs bọn hồn nguyên sinh mệnh này còn dài
Tui thấy chi tiết quá đọc rất mệt , giản lược bớt 1 tí và kéo dài ra 1 tí , 1 chương ngắn ngủn đọc ko đủ phê .
Mong rằng tác giả sẽ có nhiều điều hay ho hơn cho đứa con của mình
Cuộc đời có thăng có trầm. Bình yên thường tới trước bão giông. 😂
Map này hơi ngắn nhỉ. Sắp đi hắc ấm giới r
Thấy từ lúc viết tiếp phần 2 nó ngắn ngắn sao ấy , cà chua đang đuối dần ý tưởng làm cho mạch truyện ko còn hấp dẫn nữa . Mong cà chua sớm phục hồi , đừng lan man nhiều bộ xong rồi đầu voi đuôi chuột là hư hết 1 tác phẩm hay của mình
Danh anh bắt đầu lan xa từ đây
CẬP NHẬT: Tác giả bị cúm A và sẽ nghỉ ngơi vài ngày để hồi phục sức khỏe, chúng ta chỉ có thể chờ và mong cho CÀ CHUA sớm khỏe lại a!!!