La Phong nhìn về phía trước, nơi chứa đầy các loại vật liệu hình thái của thập phương thế giới. Thi thể của trùng lân giáp màu vàng kim là do sư tôn Đế Sở ban cho, còn những vật liệu khác thì bản thân hắn đã thu thập từ các sinh vật trong thế giới mà hắn cai quản.
“Ta đã ngộ ra hình thái của thập phương thế giới, nhưng nó lại không giống những gì ta thấy ở đây.” La Phong thầm cảm thán.
Những vật liệu của ‘Thập phương thế giới hình thái’ này đều đến từ các sinh vật khác nhau, tự nhiên mỗi loại đều có điểm khác biệt.
“Vậy ta nên chọn loại vật liệu nào để tạo nên hình thái này?” La Phong suy tư.
Dựa theo truyền thừa của «Thế Giới Sinh Mệnh Thể», chỉ việc tìm hiểu ‘Thập phương thế giới hình thái’ mới chỉ hoàn thành một nửa. Còn cần phải nghiên cứu thêm về bản nguyên vật chất đại đạo, tìm ra loại vật chất phù hợp với ‘Thập phương thế giới hình thái’, khi hai yếu tố này kết hợp lại mới có thể tạo thành một sinh mệnh thể cường đại.
Giống như một số cường giả chỉ ngộ ra ‘Sinh Mệnh bản nguyên đại đạo’, chẳng hạn như Tuyết Giới Thủy Tổ, hình thái sinh mệnh của hắn không hề thua kém ‘Thập phương thế giới hình thái’, nhưng do sử dụng thuần túy thần lực để cô đọng nên uy lực kém hơn nhiều.
La Phong tuy không hoàn toàn nắm vững được, nhưng vẫn có thể mô phỏng nhờ vào khả năng ‘Vô Hình Vô Tướng’.
“Thử xem sao.”
La Phong bắt đầu thử nghiệm sự biến hóa.
Dựa trên thập phương thế giới hình thái, hắn sử dụng vật liệu từ sinh vật có huyết mạch Hồn Nguyên để làm tham chiếu cho sự biến đổi.
“Ào ào ào.”
Vô số thần lực bắt đầu chuyển hóa.
“Hình thái trước đây chỉ có giới hạn mười vạn tám ngàn ức hạt tròn, nhưng thập phương thế giới hình thái lại tự tạo thành một thế giới, không có giới hạn.” La Phong thông qua quá trình lĩnh hội truyền thừa liền hiểu rõ điều này.
Trên lý thuyết, miễn là linh hồn của bản thân có thể khống chế, tâm linh ý chí đủ mạnh để điều khiển, thì sinh mệnh thể của thập phương thế giới hình thái có thể phát triển vô hạn.
Chẳng bao lâu sau, La Phong đã sử dụng bảy loại vật liệu và tạo ra bảy tôn phân thân.
“Trong bảy loại vật chất này, loại phù hợp nhất với ‘Thập phương thế giới hình thái’ chính là Ngân Sơn Thú Vương.” La Phong cảm nhận một chút rồi xác định, kỳ thực đây là loại sinh vật tự nhiên phát triển từ Hồn Nguyên huyết mạch, vì thế vật liệu của chúng hoàn toàn phù hợp để tạo nên hình thái này.
“Biến!”
La Phong tiếp tục biến hóa, thần lực không ngừng chuyển hóa.
Khi số lượng chuyển hóa ngày càng nhiều, hắn càng trở nên thuần thục hơn. Phải mất gần nửa ngày trên Khởi Nguyên đại lục để hoàn toàn chuyển hóa thần thể.
“Thần thể đã hoàn toàn chuyển hóa, nhưng linh hồn và tâm linh ý chí của ta vẫn có thể kiểm soát được.” Trong Tinh Thần Tháp, La Phong khổng lồ đứng giữa, cảm thấy nhẹ nhõm.
Linh hồn giống như một quân đội. Linh hồn càng mạnh, quân đội càng đông.
Tâm linh ý chí chính là tướng chỉ huy quân đội.
Một tướng lĩnh mạnh mẽ có thể khiến quân đội phát huy sức mạnh khổng lồ. Ngược lại, nếu tướng yếu, quân đội sẽ trở nên suy yếu.
Kiểm soát một nhục thân cường đại đòi hỏi linh hồn và tâm linh ý chí đều phải mạnh mẽ.
“Tiếp tục tích lũy.”
Lúc này, tại tiểu vũ trụ quê hương xa xôi, thần lực không ngừng truyền tống vào ‘Không Gian Hỗn Độn’ trong cơ thể La Phong. Không gian hỗn độn đó liên tục chuyển hóa thành sức mạnh thập phương thế giới hình thái, giúp hắn không ngừng trưởng thành.
“Ở cảnh giới này, kích thước cơ thể hoàn toàn do bản thân mình quyết định.” La Phong đã hiểu rõ điều này.
Các Thần Vương rất coi trọng Vô Hạn Thần Thể bởi vì nó đại diện cho ‘Căn cơ’.
Kích thước tiểu vũ trụ sẽ quyết định bởi căn cơ này.
Thần thể của La Phong là Hoàn Mỹ Thần Thể, tiểu vũ trụ của hắn chính là khổng lồ nhất trong phạm vi quy tắc chí cao cho phép.
Vô Hạn Thần Thể thì tiểu vũ trụ chỉ kém một bậc.
Nếu thần thể yếu hơn, tiểu vũ trụ sẽ nhỏ hơn, tương ứng với không gian hỗn độn bên trong cũng sẽ nhỏ hơn. Tương lai khi không gian đó biến thành ‘Tiểu vũ trụ’, nó cũng sẽ nhỏ hơn rất nhiều, linh hồn sinh ra trong đó tự nhiên cũng yếu hơn.
Căn cơ quyết định kích thước tiểu vũ trụ, căn cơ thần thể và linh hồn là yếu tố quyết định.
Tất nhiên, căn cơ thần thể và linh hồn có thể được cải biến thông qua tu luyện. Nếu tu luyện ‘Linh Hồn Đạo Đường’, linh hồn sẽ dần mạnh mẽ hơn, nhưng con đường này vô cùng khó khăn. Chín phần mười Thần Vương đều là linh hồn tự nhiên trưởng thành.
Để cải biến căn cơ thần thể, cũng cần tu luyện nhục thân đại đạo, trong đó Sinh Mệnh Bản Nguyên Đại Đạo là tinh thông nhất. Giống như Tuyết Giới Thủy Tổ, toàn bộ cương vực Tuyết Giới, từ dòng sông đến bông tuyết, tất cả đều là một phần của thân thể hắn.
“Tu luyện đến bước này mới thực sự siêu việt khỏi căn cơ thần thể.”
La Phong cảm nhận rằng, sau khi thần thể hoàn toàn chuyển hóa, một lực lượng vô hình đang hội tụ trong ‘Không Gian Hỗn Độn’.
Là Hoàn Mỹ Thần Thể, không gian hỗn độn của La Phong đủ rộng lớn và vững chắc. Lúc này, không gian hỗn độn bắt đầu tự nhiên diễn sinh ra một thế giới.
Một thế giới nội tại bắt đầu hình thành tự nhiên.
“Đây chính là Thế Giới Sinh Mệnh Thể.” La Phong cảm nhận được tất cả.
Dưới hình thái thập phương thế giới, mỗi đơn vị sinh mệnh cơ bản đều ẩn chứa một tiểu thế giới.
Vô số đơn vị sinh mệnh kết hợp lại tạo thành nhục thân khổng lồ, khiến Thế Giới Chi Lực vô cùng dồi dào, tự nhiên sẽ tạo nên một thế giới hoàn chỉnh. Rõ ràng, ‘Không Gian Hỗn Độn’ bên trong là phù hợp nhất.
“Ầm ầm ~~~ ”
Nhục thân khổng lồ tụ hội vô số Thế Giới Chi Lực, tiểu thế giới liên tục lớn mạnh.
. . .
“Ra ngoài xem thử.” Khi cảm nhận rằng tiểu thế giới đã ổn định, chân thân của La Phong rời khỏi Tinh Thần Tháp, thu hồi lực lượng và lặng lẽ rời khỏi Sở Đô.
Hô.
Thân thể La Phong tự nhiên dung nhập vào thế giới, giống như trở thành một phần của nó. Chỉ trong vài hơi thở, hắn đã đến Hỗ Dương Thành.
“Thế Giới Sinh Mệnh Thể giúp di chuyển nhanh như vậy.” La Phong thầm kinh ngạc.
Dù chưa đạt tới cảnh giới một số tồn tại đáng sợ có thể nhất niệm giáng lâm bất cứ đâu, nhưng chỉ trong vài hơi thở, hắn đã vượt qua từ biên giới Viêm Phong Cổ Quốc đến Hỗ Dương Thành, tốc độ này khiến hắn không khỏi cảm thán.
So với trước kia, tốc độ này đã nhanh hơn nhiều.
“Tiểu thế giới của ta có thể tự nhiên chiếu rọi ra ngoại giới.” La Phong đứng trên bầu trời Hỗ Dương Thành, tiểu thế giới tự nhiên chiếu rọi một phạm vi bao la vô tận.
“Ba tòa Hỗn Độn Châu!”
La Phong xác nhận.
Tiểu thế giới bên trong cơ thể chiếu rọi ra phạm vi lớn đến mức khiến hắn phải thán phục. Mỗi tòa Hỗn Độn Châu đều có phạm vi rộng lớn đến mức một tòa thành trì cỡ lớn cũng chỉ là một điểm nhỏ bé trong đó.
Phải biết rằng, một quốc gia nhị lưu thường chỉ bao gồm mười mấy Hỗn Độn Châu.
Những quốc gia tam lưu thường chỉ có khoảng mười Hỗn Độn Châu.
Thế giới của La Phong chiếu rọi ba tòa Hỗn Độn Châu, đủ cho thấy sự khủng khiếp của sức mạnh này.
“Với phạm vi chiếu rọi của thế giới, ta có thể nhất niệm giáng lâm, dùng Thế Giới Chi Lực để tiêu diệt địch nhân.”
“Thực lực của ta hiện tại gần như vô địch trong Thần Vương nhất trọng cảnh, nhưng nếu so với Thần Vương nhị trọng cảnh hay thậm chí Cứu Cực Cảnh thì sao?” La Phong càng rõ ràng hơn, “Không lạ gì khi Thần Vương Cứu Cực cảnh Giới Thú có thể nhấc lên diệt thế hạo kiếp.”
Thần Vương nhất trọng cảnh vô địch đã được xem như chúa tể của một phương Khởi Nguyên đại lục.
“Chân chính Thần Vương nhất trọng cảnh có lượng dự trữ thần lực vượt xa ta. Nếu bọn họ tu luyện thành Thế Giới Sinh Mệnh Thể, kích thước sẽ còn lớn hơn nhiều.” Đây là lý do La Phong cảm thấy bản thân chỉ gần như vô địch trong Thần Vương nhất trọng cảnh.
Tuy nhiên…
Truyện được dịch đầy đủ tại rungtruyen.com
Giờ đây, La Phong vẫn đang không ngừng hấp thu năng lượng, tiểu vũ trụ quê hương vẫn liên tục truyền tống năng lượng, nhục thân của hắn vẫn đang trưởng thành. Chỉ cần không mất quá nhiều thời gian, hắn sẽ đạt đến tiêu chuẩn của một Thần Vương nhất trọng cảnh vô địch.
“Còn cần phải làm quen với thân thể, khai thác những năng lực tiềm ẩn trong thân thể này.” La Phong trong chớp mắt tiến vào trấn thủ phủ của Hỗ Dương Thành.
Là tu hành giả của Sinh Mệnh Bản Nguyên Đại Đạo, với nhiều phân thân, chân thân và phân thân của La Phong không có sự khác biệt quá lớn! Chỉ cần có một tia lực lượng còn sót lại, hắn đều có thể tu luyện lại từ đầu.
So với điều đó, Tinh Thần Tháp, bảo vật trong tay hắn, lại quan trọng hơn nhiều! Nghe nói có không ít Thần Vương nhị trọng cảnh từng bị tập sát bởi hai đại cổ quốc. Trước khi nghiên cứu rõ ràng về Tinh Thần Tháp, La Phong cũng không dám tùy tiện mang nó ra ngoài.
Mặc dù hiện tại hắn được xem như chúa tể một phương, nhưng trước mặt hai đại cổ quốc, vẫn phải khiêm tốn và cẩn trọng.
“Dựa theo truyền thừa «Thế Giới Sinh Mệnh Thể», hiện tại ta mới chỉ bước vào nhập môn của môn pháp này mà thôi.” La Phong càng hiểu rõ hơn, cũng càng thêm khiêm tốn.
Theo như miêu tả trong truyền thừa, sinh mệnh Hồn Nguyên cường đại đến mức thân thể của nó có thể so sánh với một tòa Nguyên Thế Giới.
So với những tồn tại như vậy, La Phong cảm thấy bản thân mình chẳng khác gì một con sâu, con kiến.
“Dù sao, chí ít ta đã bước ra bước đầu tiên.” La Phong tiếp tục bế quan, làm quen với các năng lực của mình.
Tướng Giới Thành.
“Ngươi lần này đến Bà Lư Thành, định đi bao lâu?” Mặc Ngọc Thanh Nham hỏi thê tử Chương Vân Ca.
“Ta cũng không biết.” Chương Vân Ca trả lời.
“Không biết?” Mặc Ngọc Thanh Nham sững sờ.
Chương Vân Ca giải thích: “Ta có cơ hội bái Bà Lư Thần Vương làm sư phụ, đó là cơ duyên lớn lao của ta! Ta đương nhiên phải nắm lấy cơ hội này, đi Bà Lư Sơn tu hành. Ở đó mới có cơ hội thường xuyên được sư phụ chỉ dạy. Nếu ta cứ ở mãi Tướng Giới Thành, thì làm sao có được chỉ điểm từ sư phụ?”
“Ta không có ý đó.” Mặc Ngọc Thanh Nham nói, “Ta hiện tại đảm nhiệm chức vụ quan trọng tại Tướng Giới Thành, không thể trường kỳ rời đi! Nếu như ngươi cứ mãi ở Bà Lư Thành, hai ta chẳng phải sẽ chia cách lâu dài?”
“Chúng ta đều là tu hành giả, tạm thời xa cách một thời gian, có gì mà không chịu nổi.” Chương Vân Ca đáp.
“Nếu không, ngươi lưu lại một thần lực hóa thân ở đây.” Mặc Ngọc Thanh Nham đề nghị.
“Tu hành cần sự tập trung, không thể phân tâm.” Chương Vân Ca nói, “Khi nào ta cảm thấy đã nên trở về, thì ta sẽ quay lại.”
Mặc Ngọc Thanh Nham nhìn Chương Vân Ca, trong lòng có chút bất mãn: “Vậy ta để thần lực hóa thân của ta đi theo ngươi?”
“Ở Bà Lư Sơn, ngươi để một thần lực hóa thân ở bên ta thì thành ra kiểu gì? Hơn nữa, ta một lòng dốc sức tu hành, cũng không thể nào cùng ngươi.” Chương Vân Ca cười nói, “Tu hành vốn cần sự chuyên chú, nếu không, con đường tu đạo của chúng ta sẽ không bao giờ có tiến triển.”
Nói xong, Chương Vân Ca liền cáo biệt rời đi.
Mặc Ngọc Thanh Nham yên lặng nhìn theo nàng: “Ngay cả một thần lực hóa thân, cũng không muốn lưu lại sao?”
Cha mẹ hắn tình cảm rất tốt, họ có ba đứa con.
Đại ca và tam đệ của hắn cũng giống vậy, đều đã có thê tử và hài tử.
Lúc đầu, Mặc Ngọc Thanh Nham cũng nghĩ mình sẽ cưới vợ sinh con.
Chỉ là…
Thê tử Chương Vân Ca của hắn lại vô cùng xem trọng con đường tu hành.
“Thanh Nham, ta đã sớm nói rồi, tình cảm sẽ ảnh hưởng đến ngươi tu hành.” Ma La Tát xuất hiện bên cạnh, cười nói, “Ngươi xem, Chương Vân Ca rất quả quyết! Nàng không muốn sinh con, chỉ muốn chuyên tâm tu hành. Giờ nàng không muốn lưu lại thần lực hóa thân cũng là vì muốn tập trung hoàn toàn vào tu hành… Nàng phải nắm bắt cơ hội này.”
La Phong đang bế quan nên không để ý đến chuyện của đồ đệ, nhưng Ma La Tát thì luôn dõi theo và chú ý đến diễn biến tình cảm của đệ tử hắn.
“Tình cảm sẽ ảnh hưởng đến tu hành?” Mặc Ngọc Thanh Nham lắc đầu, “Vậy sao phụ thân và huynh đệ của ta không bị ảnh hưởng?”
“Chương Vân Ca chính là như vậy đấy! Nàng loại bỏ hết tạp niệm, một lòng chuyên chú vào tu hành, bài trừ mọi sự quấy nhiễu.” Ma La Tát nhẹ nhàng nói.
“Tình cảm và tu hành làm sao lại không thể song hành?” Mặc Ngọc Thanh Nham vẫn không tin.
Một thời gian sau.
Mặc Ngọc Thanh Nham tự mình đến Bà Lư Thành, lên Bà Lư Sơn.
“Mặc Ngọc Thần Quân, Chương sư muội hiện đang tỷ thí cùng các đồng môn khác.” Một đệ tử trên Bà Lư Sơn nhiệt tình tiếp đón và chỉ dẫn cho hắn.
Mặc Ngọc Thanh Nham nhìn thấy Chương Vân Ca đang cùng năm vị đồng môn tỷ thí luận bàn. Mặc dù thực lực của nàng yếu hơn so với họ, nhưng các đồng môn cũng giữ lại thể diện, không sử dụng hết sức.
“Sao ngươi lại đến đây?” Chương Vân Ca cười hỏi khi nhìn thấy Mặc Ngọc Thanh Nham.
“Ngươi mãi không quay về, ta đành phải đến.” Mặc Ngọc Thanh Nham nói.
Chương Vân Ca cười giải thích: “Nơi này quả thật không hổ là nơi tu hành của Thần Vương, các đệ tử ở đây đều rất xuất chúng, nhiều người mạnh hơn ta rất nhiều. Cùng họ tỷ thí, ta học được rất nhiều điều. Tu luyện ở đây tốt hơn nhiều so với ở Tướng Giới Thành. Ta tin rằng Thanh Nham ngươi cũng hiểu được điều này.”
“Bà Lư Thần Vương đã chỉ điểm ngươi chưa?” Mặc Ngọc Thanh Nham hỏi.
“Chưa có.” Chương Vân Ca nói, “Không ai biết khi nào sư phụ sẽ xuất hiện, cần phải chờ đợi vận may. Có lẽ sau một thời gian nữa, sư phụ sẽ chỉ điểm chúng ta.”
Mặc Ngọc Thanh Nham nhìn nàng: “Vậy ngươi định khi nào sẽ trở về?”
“Tại sao ngươi cứ thúc ép ta?” Chương Vân Ca nhìn Mặc Ngọc Thanh Nham, sắc mặt có chút thay đổi, “Đây là nơi của sư phụ, bái nhập môn hạ Thần Vương là cơ duyên lớn như thế nào! Tại sao ngươi lại muốn ngăn cản cơ duyên của ta?”
“Ta chỉ đến để xác định. Nếu như ngươi muốn tập trung hoàn toàn vào tu hành, không muốn bị tình cảm quấy nhiễu, cũng không muốn bị ta quấy nhiễu.” Mặc Ngọc Thanh Nham nhìn Chương Vân Ca, “Vậy ta cũng không muốn bị ngươi quấy nhiễu.”
Chương Vân Ca ngơ ngác.
“Nói ra quyết định của ngươi đi.” Mặc Ngọc Thanh Nham nghiêm túc nói.
“Con đường tu hành, ta sẽ không từ bỏ.” Chương Vân Ca nhìn thẳng vào Mặc Ngọc Thanh Nham, bình tĩnh đáp, “Đây là cơ duyên lớn nhất mà ta có được từ khi sinh ra. Không ai có thể ngăn cản ta, Thanh Nham, ngươi phải hiểu quyết định của ta.”
“Ta đã đoán trước được, chỉ là muốn nghe một lời xác nhận chắc chắn.” Mặc Ngọc Thanh Nham quay lưng bước đi, “Cứ như vậy, chúng ta chia tay tại đây.”
Chương Vân Ca nhìn theo bóng hắn rời đi, nhưng không hề lên tiếng giữ lại.
Tu hành giả, khi nên gặp thì gặp, khi nên chia thì chia.
Ngày trước, trong những năm tháng bình thường, Mặc Ngọc Thanh Nham là một lựa chọn tốt. Nhưng hiện tại nàng là đệ tử thân truyền của Thần Vương, đó là con đường mà nàng kiên quyết theo đuổi.
“Tình cảm chỉ làm ảnh hưởng đến ta.” Trong lòng Chương Vân Ca thầm nghĩ, rồi quay trở lại cùng các đồng môn.
“Chủ nhân, chủ nhân!” Ma La Tát truyền âm tới tâm linh của La Phong.
La Phong đang đắm chìm trong nghiên cứu sinh mệnh thể, trả lời: “Ma La Tát, có chuyện gì?”
“Chủ nhân, ngài không quan tâm đến đệ tử của mình sao? Thanh Nham đã chính thức chia tay với Chương Vân Ca.” Ma La Tát có chút phấn khích nói.
“Chia tay?” La Phong ngạc nhiên.
Hắn đúng là một sư phụ không quá trách nhiệm. Thậm chí Chương Vân Ca hắn còn chỉ gặp vài lần.
“Ta đã sớm nhận ra có điều không ổn, Thanh Nham bị nàng làm cho rối bời tâm trí. Lần này đến Bà Lư Sơn, mọi chuyện đúng như ta dự liệu, hai người bọn họ thực sự đã chia tay!” Ma La Tát vui vẻ nói, “Tốt lắm, chia tay là tốt rồi!”
“Chỉ là một thử thách tình cảm nhỏ nhoi mà thôi.” La Phong cười, không để tâm quá nhiều và tiếp tục tập trung vào việc tu hành của mình. “Chuyện của Thanh Nham, ngươi để ý giúp ta.”
“Được rồi, tất cả giao cho ta.” Ma La Tát vốn không phải tiêu hao nhiều tâm tư cho việc tu hành, nên rất vui vẻ nhận nhiệm vụ này và tiếp tục chú ý đến Mặc Ngọc Thanh Nham.
Cảm ơn bạn Phung Chi Quyen donate cho bộ Quang Âm Chi Ngoại 50K!!!
Mời nghe audio truyện trên Youtube Chanel Rungtruyencom
Nếu có thể xin vui lòng góp vài đồng mua truyện bạn nhé!
Techcombank - Lê Ngọc Châm 19025680787011
PayPal: lechamad@gmail.com
Momo: 0946821468
Đoạn này dịch nó kì kì sao ấy chương 308 ” Nếu đổi lại là một Hồn Nguyên sinh mệnh cao đẳng, sợ rằng tốc độ lĩnh ngộ sẽ nhanh hơn hắn vạn lần không chỉ . ”
Theo ý mình chỉnh lại câu cuối là ” tốc độ lĩnh ngộ sẽ nhanh hơn hắn hàng vạn lần ” thì ổn hơn nhỉ ?
Sai xót… sai xót !!!
Thấy phần 2 này không hay tác giả viết qua loa không có chi tiết lắm như quá trình sáng tạo ra bí pháp gì đó, cứ đóng cửa luyện công mấy chục kỷ là thấy tạo ra bí pháp mới,
viết chi tiết ae đọc lại thấy câu giờ thôi. nhìn như la phong phát triển nhanh nhưng chắc lại kẹt ở bán hồn nguyên lâu như lúc ở vũ trụ chi chủ. xong đánh nhau vs bọn hồn nguyên sinh mệnh này còn dài
Tui thấy chi tiết quá đọc rất mệt , giản lược bớt 1 tí và kéo dài ra 1 tí , 1 chương ngắn ngủn đọc ko đủ phê .
Mong rằng tác giả sẽ có nhiều điều hay ho hơn cho đứa con của mình
Cuộc đời có thăng có trầm. Bình yên thường tới trước bão giông. 😂
Map này hơi ngắn nhỉ. Sắp đi hắc ấm giới r
Thấy từ lúc viết tiếp phần 2 nó ngắn ngắn sao ấy , cà chua đang đuối dần ý tưởng làm cho mạch truyện ko còn hấp dẫn nữa . Mong cà chua sớm phục hồi , đừng lan man nhiều bộ xong rồi đầu voi đuôi chuột là hư hết 1 tác phẩm hay của mình
Danh anh bắt đầu lan xa từ đây
CẬP NHẬT: Tác giả bị cúm A và sẽ nghỉ ngơi vài ngày để hồi phục sức khỏe, chúng ta chỉ có thể chờ và mong cho CÀ CHUA sớm khỏe lại a!!!