Trên dòng sông băng đen kịt, Hứa Thanh đang toàn lực phi hành trên không trung.
Quả thực như sói đói!
Suốt quãng thời gian này, hắn ở trên Mẫu tinh nguyên thủy, vẫn chưa tìm được cách rời đi. Dù nguồn dự trữ Nguyên Chất của Hứa Thanh khá dồi dào, nhưng việc Mẫu tinh liên tục hút lấy Nguyên Chất vẫn khiến hắn có chút lo lắng.
Dù sao thì, ngoài bản thân ra, Hồ Ly Bùn cũng cần Nguyên Chất, còn về phần Thần Nữ… Mấy ngày trước, Hứa Thanh đã bắt đầu cân nhắc xem có nên từ bỏ nàng hay không.
Quả thực việc hấp thụ những mảnh vỡ chỉ đủ để bù đắp tạm thời.
Nhưng theo thời gian ở đây càng lâu, tốc độ hấp thụ của Mẫu tinh này lại càng tăng lên.
Vì vậy, suốt một tháng nay, ngoài việc tìm kiếm lối ra, hắn cũng đang ra sức tìm thi hài hoàn chỉnh!
Chỉ là, thi hài hoàn chỉnh chắc chắn phải là Chân Thần, số lượng vốn không nhiều, hơn nữa sau khi rơi xuống chưa được bao lâu đã chìm vào sông băng, việc tìm kiếm chẳng khác nào mò kim đáy bể.
Còn chuyện thi hài rơi từ trên trời xuống… Việc này phải hoàn toàn trông cậy vào vận may.
Ít nhất trong suốt một tháng qua, hắn chỉ nhìn thấy có hai lần, một lần là lúc mới tới, lần thứ hai chính là ngay lúc này.
Đây cũng là lý do khiến tâm thần Hứa Thanh lúc này vô cùng kích động.
“Lần này vận khí không tệ, nơi rơi xuống cách ta không xa, ta lập tức chạy đến ngay, tranh thủ khi Nguyên Chất trong thi hài chưa bị hấp thụ quá nhiều, dùng Huyền U Luyện Thần Quyết luyện hóa Nguyên Chất trong đó, có thể giảm bớt áp lực không nhỏ.”
Trong đầu Hứa Thanh suy tính liên tục, tốc độ bay càng lúc càng nhanh.
Nửa canh giờ sau…
Một cỗ thi hài khổng lồ, toàn thân xanh biếc, da thịt mọc ra vô số tinh thể đen, hiện rõ trong tầm mắt Hứa Thanh.
Dù đã chết, nhưng dư uy tỏa ra vẫn cuồn cuộn, làm không gian xung quanh vặn vẹo.
Đồng thời, xuyên qua lớp băng, có thể thấy bên dưới đã tụ tập một lượng lớn Nguyên Nghiệt, chúng đang chờ đợi… chờ thi hài này chìm xuống.
Hứa Thanh dừng lại giữa không trung, ánh mắt quét qua xác nhận đối phương thực sự đã chết, không chút chần chừ, lập tức xuyên qua lớp hư không vặn vẹo, hạ xuống ngay trên thân Thần hài.
Nơi hắn đáp xuống chính là vị trí ngực của Thần hài.
Dựa theo kinh nghiệm hấp thụ mảnh vỡ và Thần hài trước đây, Hứa Thanh rất rõ, vị trí ngực thường là nơi lưu lại nhiều Nguyên Chất nhất.
Vừa mới đáp xuống, Hứa Thanh lập tức vận chuyển Huyền U Luyện Thần Quyết, tay phải đặt mạnh xuống da của Thần hài.
Luyện hóa bằng cách tiếp xúc trực tiếp, hiệu quả sẽ cao hơn rất nhiều.
Sau đó, ánh mắt hắn lóe lên tinh quang, bắt đầu luyện hóa!
Từng tia Nguyên Chất từ ngực Thần hài bốc lên, dung nhập vào trong cơ thể Hứa Thanh.
Ánh mắt Hứa Thanh sáng bừng.
“Quả nhiên đến kịp lúc, Nguyên Chất bị Mẫu tinh hấp thụ chưa nhiều!”
Tinh thần Hứa Thanh hưng phấn, toàn lực luyện hóa, cũng không quên chia một phần cho Hồ Ly Bùn, khiến Hồ Ly Bùn mừng rỡ kêu “Ưng” một tiếng, âm thanh tràn đầy vui sướng thỏa mãn.
Còn đám Nguyên Nghiệt dưới sông băng, sau khi cảm nhận được cảnh tượng này, liền lập tức náo động. Dù âm thanh của chúng không thể truyền ra, nhưng bản năng tranh giành thức ăn khiến chúng phát điên, liên tục đập mạnh vào lớp băng.
Những chuyện này, Hứa Thanh hoàn toàn không để ý, hắn chỉ toàn tâm toàn ý chìm đắm trong việc luyện hóa, từng tia từng tia Nguyên Chất liên tục dung nhập vào cơ thể.
Theo quá trình luyện hóa, da thịt nơi bàn tay hắn chạm vào bắt đầu biến đổi, từ xanh biếc chuyển sang trắng bệch, thậm chí còn lõm xuống.
Nhìn thấy vậy, Hứa Thanh đang định đổi sang vị trí khác để tiếp tục luyện hóa.
Nhưng đúng lúc này, dị biến bất ngờ xảy ra!
Một bàn tay, với tốc độ nhanh tới mức Hứa Thanh hoàn toàn không kịp né tránh, thậm chí trước đó còn không hề cảm nhận được bất cứ dấu hiệu nào, giống như từ hư không chui ra, đột ngột vươn ra từ vùng da trắng bệch lõm xuống kia.
Bàn tay đó, nắm chặt lấy bàn tay Hứa Thanh đang định thu về!
Đồng tử Hứa Thanh co rút mạnh. Trước khi luyện hóa thi hài này, hắn đã kiểm tra rất kỹ, xác định Thần này đã chết, cũng chắc chắn không có gì bất thường mới dám ra tay.
Thế nhưng bây giờ lại xảy ra biến cố kinh người như vậy!
Vì vậy, Tiên Phôi sau lưng hắn gầm rú xuất hiện, toàn bộ tu vi trong nháy mắt bùng nổ kinh thiên, ngay cả Hồ Ly Bùn cũng kinh hãi, vội vàng chuẩn bị liều mạng hỗ trợ.
Nhưng ngay sau đó… một luồng Nguyên Chất ôn hòa lại từ bàn tay kia truyền ra, dung nhập vào cơ thể Hứa Thanh, sau đó bàn tay kia chủ động buông ra.
Hứa Thanh kinh ngạc không thôi, theo bản năng lùi lại.
Ngay tiếp theo, một giọng nói quen thuộc vang lên.
“Ngươi đói bao lâu rồi?”
Giọng nói này khiến Hứa Thanh thoáng sững sờ, cúi đầu nhìn lại, liền thấy trên làn da trắng bệch lõm xuống của Thần linh bên dưới, có hai bóng người quen thuộc từ trong đó hiện ra.
Một nam một nữ.
Nữ tu mỉm cười, khuôn mặt trái xoan trắng ngần tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt như ngọc trai, đuôi mắt hơi xếch nhưng nhờ bọng mắt mềm mại lại càng thêm ôn hòa, trong mắt lộ ra vài phần dịu dàng, toát lên cảm giác thân thiết khó tả.
Nam tu bên cạnh khoác trường bào đen thêu chỉ bạc, dáng người cao ráo như tùng, khóe môi treo một nụ cười nhàn nhạt, ánh mắt mang theo vẻ trêu chọc, nhìn chằm chằm Hứa Thanh.
Nhìn thấy hai người này, Hứa Thanh ngẩn ngơ.
Biểu cảm này rất hiếm khi xuất hiện trên khuôn mặt hắn.
Bởi hắn thật sự không ngờ, ngay tại nơi này, ngay tại thời điểm hắn đang luyện hóa Thần hài, lại gặp được hai người này.
“Hai vị…”
Nhìn thấy vẻ mặt của Hứa Thanh, Linh Hoàng Tiên Tử trừng mắt nhìn Cực Quang Thiếu Chủ bên cạnh.
“Chàng đó, sao tự dưng lại đi nắm tay Hứa tiểu hữu như vậy!”
Cực Quang Thiếu Chủ nghe vậy bật cười ha hả.
“Không phải đột nhiên nhìn thấy cố nhân nên vui mừng quá sao, Hứa Thanh, ngươi không đến mức bị dọa chứ?”
Hứa Thanh hít sâu một hơi, trong mắt lóe lên thần quang sắc bén. Hắn lập tức hiểu ra, đây hẳn chính là nguyên nhân Tiên Tôn sắp đặt, an bài để hắn đến đây!
Vì vậy không dám chậm trễ, vội vàng chắp tay thi lễ.
“Bái kiến hai vị tiền bối!”
“Sao vậy, Cực Quang Tiên Cung ta đã tặng cho ngươi, Thiên Ngoại Thiên ta cũng giao cho ngươi, giờ còn gọi là tiền bối, chẳng lẽ giữa chúng ta xa lạ đến mức đó?” Cực Quang Thiếu Chủ nhướng mày, trên mặt ẩn hiện nụ cười gian xảo, phảng phất như bóng dáng tiểu nhân xảo quyệt năm nào ở Cực Quang Tiên Cung lại hiện về.
Linh Hoàng Tiên Tử bên cạnh mỉm cười, từ khi tiến vào tinh hoàn thứ tư, nàng rất ít khi thấy phu quân mình đùa giỡn như vậy.
Trong lòng nàng hiểu rõ, hết thảy đều vì sự xuất hiện của Hứa Thanh.
Vì vậy khẽ cười nói.
“Chàng à, chàng muốn Hứa tiểu đệ gọi chàng là ca ca đến thế sao.”
Cực Quang Thiếu Chủ cười như không cười.
Hứa Thanh chớp mắt, hồi tưởng lại chuyện cũ ở Cực Quang Tiên Cung, liền thuận theo gọi một tiếng.
“Ca.”
Cực Quang Thiếu Chủ cười lớn, không hỏi Hứa Thanh vì sao xuất hiện ở đây, chỉ vung tay áo lên, Thần hài bên dưới lập tức ầm ầm sụp đổ, hóa thành vô số tinh thể Nguyên Chất bay thẳng về phía Hứa Thanh.
“Đi thôi, ca ca dẫn ngươi đi làm đại sự.”
Truyện được dịch đầy đủ tại rungtruyen.com
Nói xong, thân ảnh Cực Quang Thiếu Chủ lóe lên, cùng Linh Hoàng Tiên Tử mang theo Hứa Thanh bay thẳng lên trời, hướng về phía khe núi xa xa.
Nghe những lời nói quen thuộc ấy, nhìn bóng dáng Cực Quang Thiếu Chủ trước mặt, trong lòng Hứa Thanh bất giác dâng lên nỗi nhớ về một người khác từng nói với hắn câu tương tự.
“Không biết Đại sư huynh bây giờ ra sao rồi…”
Hứa Thanh hít sâu một hơi, đè nén cảm xúc, theo sát phía sau Cực Quang Thiếu Chủ và Linh Hoàng Tiên Tử.
Ba bóng người lướt ngang bầu trời xanh lục, hòa vào ánh trăng mờ ảo.
Ánh trăng xanh lục dần tan biến trong gió lạnh đen kịt giữa thiên địa.
Từng cơn gió cuốn theo những bông tuyết nhuốm màu, lướt qua bầu trời, thổi tới khe núi khổng lồ phía xa, sau đó chậm rãi dừng lại, mang theo ba bóng người cùng hiện ra.
“Chính là nơi này.” Cực Quang Thiếu Chủ cúi đầu, ánh mắt nhìn xuống.
Khe núi này kéo dài từ cực bắc thẳng tới phương nam, xuyên qua toàn bộ Mẫu tinh nguyên thủy, vừa kinh hãi vừa giống như một vết sẹo cũ ăn sâu vào da thịt.
Bên trong khe núi, vô số cánh cửa đồng xanh mà Hứa Thanh từng nhìn thấy, giờ phút này dưới ánh mắt của Cực Quang Thiếu Chủ, đang run rẩy không ngừng, còn đám Nguyên Nghiệt băng xanh trước cửa, toàn bộ đồng loạt ngẩng đầu.
Ánh mắt bọn chúng, nhất loạt tập trung vào ba người phía trên.
Nhưng khác hẳn khi Hứa Thanh nhìn thấy…
Trong mắt những Nguyên Nghiệt kia, lại tràn đầy kinh hãi, lẫn với kiêng dè mãnh liệt, thậm chí phát ra tiếng gầm gừ của dã thú khi bị áp chế.
Hứa Thanh nhìn thấy tất cả những điều này, trong lòng bất giác dâng lên cảm giác an tâm, ánh mắt theo bản năng nhìn về phía Cực Quang Thiếu Chủ.
Giữa không trung, Cực Quang Thiếu Chủ đứng lặng, trường bào màu đen phẳng phiu không hề lay động trong cơn gió lạnh thấu xương.
Một lúc lâu sau, đầu ngón tay hắn khẽ lướt qua hồ lô rượu treo bên hông, cầm lên uống một ngụm, sau đó vẩy thẳng về phía trước.
Trong làn rượu tung bay, vô số tàn ảnh của những vì sao sụp đổ chợt hiện ra!
“Tiên Tôn từng nói, khe nứt trên Mẫu tinh nguyên thủy này, là dấu vết để lại khi Thần linh đầu tiên của tinh hoàn thứ tư ra đời, là quy tắc tự nhiên, đồng thời cũng là manh mối về nguồn gốc của Thần linh.”
Giọng Cực Quang Thiếu Chủ bình thản, lời nói vang vọng hư không. Tay phải trắng bệch giơ lên, ấn thẳng về phía sông băng bên cạnh khe núi.
Sông băng ầm ầm rung chuyển, như thể có bàn tay vô hình nắm lấy, dấu hiệu nứt vỡ lờ mờ xuất hiện.
“Nhưng theo bản tọa thấy, nếu coi Mẫu tinh này là mẹ ruột của Thần linh ấy, thì đây chính là vết thương do nó tự tay xé bụng mẹ để chui ra!”
Lời vừa dứt, tay trái Cực Quang Thiếu Chủ cũng nâng lên, ấn về phía sông băng bên kia khe nứt không thấy điểm cuối, động tác giống hệt ban nãy!
Sau đó, hắn mạnh mẽ bẻ ra ngoài!
Ầm ầm—
Thiên địa chấn động dữ dội, như thể toàn bộ Mẫu tinh khẽ run lên.
Từ sâu trong lòng đất, âm thanh nứt vỡ sắc lạnh đến gai người vang vọng, sông băng hai bên khe nứt bắt đầu chậm rãi tách ra, như một lớp vảy cũ đang bị sống sượng xé toạc.
Tất cả cánh cửa đồng xanh phong ấn bên trong sông băng, vào khoảnh khắc này đồng loạt rung chuyển ầm ầm.
Cùng lúc đó, từng luồng sương mù đen kịt như mực, từ đáy khe núi phun trào mãnh liệt, còn đám Nguyên Nghiệt trước cửa, từng con từng con gào rú điên cuồng, như bị bản năng thúc đẩy, đồng loạt lao ra, mượn sức sương mù phun trào, trực tiếp xông thẳng về phía Cực Quang Thiếu Chủ!
“Chỉ là vật dẫn, cũng dám ồn ào trước mặt bản tọa!”
Giữa mi tâm Cực Quang Thiếu Chủ, một con ngươi dọc màu máu chợt mở ra, uy áp kinh thiên bùng nổ tỏa khắp bốn phương tám hướng.
Ầm một tiếng, sương mù đen vừa phun ra lập tức tan thành hư vô, còn đám Nguyên Nghiệt vừa lao ra, dưới uy áp này kêu thảm thiết thê lương, từng con từng con rơi thẳng xuống.
Thậm chí có một số, bị trực tiếp chấn thành bột mịn!
Cảnh tượng này khiến tâm thần Hứa Thanh rung động kịch liệt.
Hắn biết Cực Quang Thiếu Chủ tất nhiên rất mạnh, dù sao thân phận người này quá mức kinh người, là cháu ruột Tiên Tôn, con trai Tiên Chủ, sinh ra đã phi phàm, thiên tư càng kinh diễm. Mặc dù từng bị phong ấn trong Cực Quang Tiên Cung vô số năm tháng, nhưng ngay cả trong phong ấn ấy, hắn vẫn nắm trong tay đại cục Tiên Cung.
Thậm chí hóa ra tầng tầng thế giới hư ảo, đối với Hạ Tiên mà nói, cũng là một loại đại cơ duyên.
Huống hồ, dù Cực Quang Tiên Chủ đã vẫn lạc, nhưng mọi thứ tốt nhất ông đều đã để lại cho con trai mình.
Lại thêm sau khi giải phong ấn, hắn lập tức tiến vào nơi này, phối hợp với toàn bộ kế hoạch do Tiên Tôn sắp đặt phía sau…
“Đỉnh phong Hạ Tiên!”
Ánh mắt Hứa Thanh lóe sáng, nội tâm chấn động khó tả.
“Trước khi ca ca ngươi đến đây, chúng ta đã ẩn mình một thời gian dài ở rìa chiến trường tinh hoàn thứ tư, sau đó nhân cơ hội thích hợp, chàng đã ra tay chém giết thống soái cánh phải của tinh hoàn thứ tư.”
Linh Hoàng Tiên Tử nhẹ giọng nói.
Lời này rơi vào tai Hứa Thanh, giống như cuồng phong cuốn qua, thổi tan đi không ít sương mù mịt mờ trong lòng hắn về chiến trường tinh hoàn thứ năm.
Cối xay thịt ở cánh trái tinh hoàn thứ năm, trong phân tích lúc trước của Hứa Thanh, đó chính là ngọn đèn sáng thu hút mọi ánh mắt. Khi ấy hắn đã phán đoán, nhất định có một đại sự âm thầm diễn ra ở nơi không ai ngờ tới.
Sự thật đúng là như vậy, thống soái cánh phải tinh hoàn thứ tư… đã bị người thần bí ám sát!
Chính vì thế, Thần Nữ mới đích thân tới, dựa vào thiên phú huyết mạch, cố gắng cưỡng ép khởi tử hồi sinh vị thống soái đã chết kia.
Cũng vì vậy, mới dẫn đến sự kiện Linh Kha mượn xác hoàn hồn, rồi Thần Nữ trọng thương…
Sau đó là lệnh truy nã, rồi bị Hứa Thanh bắt giữ!
Từng vòng nhân quả luân hồi, nối kết thành một vòng tròn hoàn chỉnh!
“Mà tất cả những chuyện này… chỉ là phần mở đầu của kế hoạch tinh hoàn thứ năm!”
“Dùng hỗn loạn ở cánh trái, tạo thành một ngọn đèn sáng bằng máu thịt, thu hút ánh mắt mọi người, lôi kéo một lượng lớn Thần linh cánh phải, từ đó tạo cơ hội ám sát cho Cực Quang Thiếu Chủ, đây là bước đầu tiên!”
“Dùng cái chết của thống soái Thần linh, dẫn dắt Linh Kha, lại dẫn thêm Thần Nữ tới, đây là bước thứ hai!”
“Tất cả những điều này, bề ngoài là Trạm Lư Tiên Chủ muốn mượn cơ hội thăm dò bí mật Thần Cách của Ly Tru Thần Hoàng, nên mới bố trí hàng loạt kế hoạch liên hoàn, mục tiêu cuối cùng dường như chính là Thần Nữ…”
“Nhưng đồng thời, Ly Tru Thần Hoàng cũng nhìn thấu tất cả, nên thuận nước đẩy thuyền, cố ý để Thần Nữ bị bắt, mục đích là mượn tay Trạm Lư Tiên Chủ thăm dò ngược lại bí mật của hắn!”
“Vì vậy mới có giao dịch sau này…”
“Nhưng sau khi kết hợp tất cả manh mối, mới phát hiện — toàn bộ những điều này… thực ra đều là để phục vụ một việc!”
“Chính là… để ngọn đèn sáng ấy ngày càng rực rỡ hơn!”
“Nếu nói, ngọn đèn sáng cánh trái ban đầu là để thu hút Thần linh cánh phải, tạo cơ hội ám sát, thì trận chiến khi Thần Nữ xuất hiện, chính là để thu hút toàn bộ chiến trường, đồng thời khiến Ly Tru trúng kế!”
“Còn giao dịch cuối cùng, rồi việc ta rời đi và bị truy nã, tất cả đều là một phần của ngọn đèn sáng ấy, mục đích cuối cùng… là để che giấu chuyện Cực Quang Thiếu Chủ xuất hiện ở đây!”
Trong đầu Hứa Thanh lóe lên linh quang, mọi mảnh ghép trong nháy mắt khớp lại thành bức tranh hoàn chỉnh.
“Quả nhiên là bố cục của Tiên Tôn…”
Hứa Thanh hít sâu một hơi, ánh mắt nhìn về phía Cực Quang Thiếu Chủ, sau đó lại quay đầu nhìn Linh Hoàng Tiên Tử, thấp giọng hỏi.
“Vậy bây giờ, hắn muốn làm gì?”
Linh Hoàng Tiên Tử nghe vậy, ánh mắt dừng lại trên bóng lưng phu quân, nhìn theo từng bước chân hắn đi về phía khe núi, nhẹ giọng trả lời.
“Ca ca ngươi… muốn lột da Mẫu tinh nguyên thủy này.”
Cảm ơn bạn Phung Chi Quyen donate cho bộ Quang Âm Chi Ngoại 50K!!!
Mời nghe audio truyện trên Youtube Chanel Rungtruyencom
Nếu có thể xin vui lòng góp vài đồng mua truyện bạn nhé!
Techcombank - Lê Ngọc Châm 19025680787011
PayPal: lechamad@gmail.com
Momo: 0946821468
Chưa có thảo luận nào cho bộ truyện này.