Chương 301: La Phong chiến Thiên Hạc nguyên lão

Bộ truyện: Thôn Phệ Tinh Không Phần 2 - Khởi Nguyên Đại Lục

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị

La Phong và Thiên Hạc nguyên lão đứng từ xa quan sát đối phương.

Vụ Nha Thần Đế lập tức lặng lẽ lui về thành trì, đồng thời Đế Thanh cũng mang theo Thái Hư Minh Đồng Hạm quay về. Thiên Hạc nguyên lão không hề ngăn cản, bởi mục tiêu của hắn chính là La Phong.

“Thiên Hạc nguyên lão.” La Phong nhìn chằm chằm vào đối phương. Thiên Hạc nguyên lão khoác một bộ trường bào trắng như tuyết, dung mạo tuấn mỹ, làn da sáng như tinh ngọc, xung quanh lại có một tầng ánh sáng nhàn nhạt bao phủ, khí tức thu liễm, thâm sâu khó dò.

“Ta còn tưởng rằng có vị nguyên lão nào đó muốn cùng ta giao đấu một trận.” Thiên Hạc nguyên lão khẽ cười, giọng điệu bình thản. “Bây giờ mới biết, hóa ra chỉ là một tiểu bối vừa mới đột phá. Đây chính là ngươi không nể mặt ta, không nể mặt thực lực của ta?”

“Tại sao ta phải nể mặt ngươi?”

La Phong lộ ra vẻ kinh ngạc, nói: “Ngươi là một trong ba vị điện chủ, hay là Quỷ Phường chi chủ?”

Lúc này, ở khu vực cửa thành đông của Vũ Lan Thành, có thủ vệ thành trì, có các thành viên của Quỷ Phường, và cả một nhóm tu hành giả đang vây quanh quan sát. Số lượng người xem càng lúc càng tăng lên nhanh chóng.

“Nguyên lão tầng thứ giao phong!”

“Ngay tại cửa thành đông bên ngoài, sắp giao thủ!” Đám đông tu hành giả nhận được tin tức, ai nấy đều vô cùng phấn khích, nhanh chóng kéo đến xem trận chiến.

Việc các nguyên lão của Vũ Lan Thành giao đấu là chuyện hiếm thấy. Có thể tận mắt chứng kiến một trận chiến như vậy là cơ hội khó gặp.

“Một bên là Thiên Hạc nguyên lão, một trong tám vị phó phường chủ của Quỷ Phường! Có thể đảm nhiệm vị trí phó phường chủ Quỷ Phường, thực lực tất nhiên không tầm thường. Còn bên kia là Thần Đế La Phong, vốn không có danh tiếng gì, chỉ từng phản sát một tiểu đội cướp bóc của Quỷ Phường. Có lẽ hắn vừa mới đạt đến thực lực nguyên lão.”

“Thiên Hạc nguyên lão tích lũy thâm hậu, trong khi La Phong chỉ là kẻ mới nổi, căn cơ chưa vững.”

Những tu hành giả quan chiến truyền âm nghị luận với nhau.

Bọn họ đều đang đứng trong phạm vi thành trì, được tầng tầng trận pháp phòng hộ bảo vệ, không lo bị ảnh hưởng bởi cuộc chiến, nên hoàn toàn yên tâm quan sát.

Bên ngoài cửa thành đông, lúc này chỉ còn lại La Phong và Thiên Hạc nguyên lão! Không có bất kỳ tu hành giả nào dám bước ra khỏi cổng thành.

“Một kẻ vừa mới tấn cấp nguyên lão mà đã có thực lực như vậy.” Thiên Hạc nguyên lão chẳng hề tức giận, hắn thản nhiên nói: “Ta đoán xem, có phải ngươi nhặt được một kiện bí bảo lợi hại nào đó? Cho nên mới tràn đầy tự tin như vậy?”

La Phong lặng lẽ quan sát đối phương.

“Ngươi quá trẻ tuổi, trải nghiệm quá ít.”

Thiên Hạc nguyên lão nhẹ nhàng lắc đầu: “Nếu ngươi từng xông pha ở Hắc Ám Thánh Giới, ngươi sẽ hiểu rằng chút cơ duyên này của ngươi chẳng đáng nhắc tới.”

Hắc Ám Thánh Giới là nơi hội tụ vô số cường giả mạnh nhất từ các thế giới khác nhau, thiên tài chói mắt nhiều vô kể. Những kẻ có tư cách nhận được phần thưởng từ bảo khố Vô Hạn Không Gian lên đến hàng trăm nghìn, đâu đâu cũng có.

“Hắc Ám Thánh Giới quả thực là nơi hội tụ vô số cường giả. Nhưng Thiên Hạc nguyên lão, nếu đặt ngươi vào đó, thì ngươi được coi là gì?” La Phong nhìn hắn, thản nhiên hỏi.

“Ta đã bôn ba ở Hắc Ám Thánh Giới vô số năm tháng, dĩ nhiên cũng có chút tiến bộ.” Thiên Hạc nguyên lão khẽ cười, ánh mắt nhìn La Phong đầy thâm ý. “Dù ở Hắc Ám Thánh Giới ta chẳng là gì, nhưng vẫn đủ sức dạy dỗ ngươi một chút.”

“Cứ thoải mái thi triển toàn bộ thủ đoạn đi.” La Phong bình tĩnh đáp.

Thiên Hạc nguyên lão tùy ý giơ một ngón tay lên, đầu ngón tay lóe lên một tia quang mang nhỏ bé. Chỉ trong nháy mắt, điểm sáng ấy nhanh chóng khuếch tán, bao phủ phạm vi rộng đến hàng ức vạn dặm, hóa thành một tòa trận đồ khổng lồ.

Bên trong trận đồ, từng đàn phi cầm màu xám hư ảo bắt đầu sinh sôi, lượn lờ giữa không trung.

Trước khi động thủ, La Phong đã sưu tầm thông tin về đối phương, biết rằng Thiên Hạc nguyên lão tích lũy thâm sâu, tinh thông nhiều loại thủ đoạn. Trận đồ chính là một trong những tuyệt kỹ mà hắn am hiểu nhất.

Thiên Hạc nguyên lão không chỉ biết luyện chế trận đồ mà còn tinh thông việc luyện chế Đạo Binh, đạt đến trình độ thâm hậu.

La Phong đứng nguyên tại chỗ, trong đầu khẽ động, dưới chân lập tức xuất hiện một vùng huyết hải cuồn cuộn vô tận. Đồng thời, bên trong cơ thể hắn, Huyền Thanh Thiên Tịch Diệt Đồ bắt đầu vận chuyển, khiến huyết hải tự nhiên hình thành một đại trận.

Tiếng kêu chói tai vang lên, từng con phi cầm màu xám hư ảo xuyên qua không gian, lao thẳng về phía La Phong, cũng như lao về phía huyết hải vô tận.

“Xoẹt——”

Mỗi một con phi cầm màu xám đều sắc bén như lợi kiếm, xuyên thủng từng đợt sóng máu. Thế nhưng, sau khi xuyên qua, chúng lập tức bị huyết hải nuốt chửng, cuối cùng tan biến trong làn sóng đỏ thẫm.

“Pháp môn thân thể này của ngươi cũng có chút ý tứ, có thể so sánh với Thần Đế hậu kỳ Hồn Nguyên sinh mệnh cấp thấp.” Thiên Hạc nguyên lão khẽ cười, đồng thời toàn bộ trận pháp uy thế được điều động, ngưng tụ thành một con phi cầm khổng lồ màu xám.

Phi cầm khổng lồ này tỏa ra uy thế kinh khủng, khiến La Phong cũng lờ mờ cảm nhận được sự đe dọa.

“U——!”

Một tiếng kêu vang vọng chấn động thiên địa, phi cầm khổng lồ lao thẳng đến La Phong với tốc độ cực nhanh, nhắm thẳng vào nhục thân hắn.

“Huyền Thanh Thiên, Thiên Địa Nhất Tuyến!”

Trận pháp trong nháy mắt ngưng tụ một đạo sinh diệt chi quang, lao thẳng nghênh đón, xuyên thẳng qua thân thể con phi cầm khổng lồ. Chỉ trong chớp mắt, phi cầm bắt đầu trở nên hư ảo, thân thể vặn vẹo.

“Chỉ có chút thủ đoạn này sao?” La Phong vẫn đứng nguyên tại chỗ, lạnh nhạt nói: “Thiên Hạc nguyên lão, Đạo Binh của ngươi đâu? Cận chiến chi pháp của ngươi ở đâu? Cứ việc thi triển toàn bộ đi.”

“Chỉ dùng năng lượng thuần túy để ngưng tụ một tôn Đạo Binh, đúng là có chút yếu kém.” Thiên Hạc nguyên lão nhìn cảnh tượng trước mắt, chậm rãi nói: “Ta hôm nay mang theo mấy trăm vị Đạo Binh đã luyện chế hoàn thiện, ngươi thử xem sao.”

Vừa dứt lời, hắn vung tay lên.

Từng con phi cầm mộc điêu bay ra khỏi ống tay áo, nhanh chóng mở rộng kích thước. Mỗi một con khi vừa biến lớn, uy thế không hề thua kém phi cầm khổng lồ ban nãy.

“Mấy trăm Đạo Binh?” La Phong lập tức trở nên nghiêm túc. Hắn có thể cảm nhận rõ ràng, những phi cầm mộc điêu này ẩn chứa uy lực phi phàm. Thoạt nhìn chúng có vẻ cứng nhắc, nhưng thực tế lại mạnh mẽ dị thường, phảng phất như những tu hành giả huyết mạch Thần Đế hậu kỳ. Quan trọng hơn, số lượng của chúng lại lên đến mấy trăm con!

“Ầm ầm! ! !”

Mấy trăm Đạo Binh được trận pháp điều động, tự nhiên hình thành một quân trận vô cùng cường đại, khiến La Phong cảm thấy có chút bất ổn.

“So với dự đoán còn lợi hại hơn một chút.” La Phong thầm nghĩ.

Khi mấy trăm con phi cầm khổng lồ cùng lúc lao đến, cảnh tượng trông như một tộc đàn Hồn Nguyên sinh mệnh cấp thấp đang ào ạt công kích hắn. Bản năng của La Phong lập tức kích phát Bất Diệt Chi Tâm!

Với Bất Diệt Chi Tâm làm trung tâm, vô số mạch lạc huyết sắc nhanh chóng lan tràn, bao phủ toàn bộ vô tận huyết hải.

La Phong có cảm giác mãnh liệt, nếu không dựa vào Bất Diệt Chi Tâm, thì chỉ bằng Bất Diệt Huyết Hải Thể, hắn chắc chắn sẽ chịu trọng thương dưới sự công kích của mấy trăm Đạo Binh này.

Truyện được dịch đầy đủ tại rungtruyen.com

Dù sao, năng lượng dự trữ của hắn chỉ còn hơn hai trăm Hoàn Mỹ thần thể, không thể tùy tiện tiêu hao.

“Ầm ầm ~~”

Mấy trăm phi cầm khổng lồ phối hợp với trận pháp, tạo thành uy thế kinh thiên động địa. Những tu hành giả quan chiến bên ngoài Vũ Lan Thành không khỏi rùng mình khiếp sợ.

Đúng lúc đó, một ngọn sóng máu khổng lồ cao hàng ức dặm bỗng cuộn trào, chắn ngang trước mặt đám phi cầm khổng lồ. Sóng máu như một tòa sơn hải, ngăn cản đoàn quân Đạo Binh.

Nhưng phi cầm không chút do dự, trực tiếp lao vào, nghiền nát từng tầng sóng máu.

Dù vậy, sau khi xuyên qua, uy thế của chúng cũng đang nhanh chóng suy giảm.

“Bất Diệt Chi Tâm gia trì Bất Diệt Huyết Hải Thể, uy năng chỉ tăng lên gấp mấy lần. Nhưng về phương diện phòng ngự, lại được gia tăng đến mấy chục lần! Ngay cả thủ lĩnh Hồn Nguyên Hoang Đề dốc toàn lực tàn phá, cũng chỉ hao tổn hai phần trăm năng lượng dự trữ của ta. Đám Đạo Binh này… căn bản không thể gây tổn thương gì!”

Khi đối mặt với thủ lĩnh Hồn Nguyên Hoang Đề, La Phong không dám tự nhận là bất diệt. Nhưng khi đối mặt với những kẻ cùng tầng thứ, hắn hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu này.

“Ầm ầm —— !”

Hai bên giao phong kịch liệt!

Mấy trăm Đạo Binh dưới sự khống chế của trận pháp, lúc thì hóa thành sấm sét điên cuồng công kích, lúc thì hợp nhất thành một thanh đại kiếm sắc bén, lúc thì hội tụ thành một cây đại phủ hung hãn bổ xuống… Tất cả đều mang theo uy thế hủy diệt.

“Làm sao có thể?” Thiên Hạc nguyên lão nhíu chặt chân mày.

“Hắn đối mặt với đại trận Đạo Binh của ta, vậy mà vẫn chưa chịu xuất ra siêu cự hình móng vuốt kia?”

Hắn nhớ rất rõ ràng, chiêu thức một kích bóp chết Vụ Nha Thần Đế, chính là một cái siêu cự hình lông xù móng vuốt.

“Ngay cả trước đại trận Đạo Binh của ta, hắn vẫn còn ẩn giấu thực lực?” Trong lòng Thiên Hạc nguyên lão dâng lên một cỗ khó tin.

Đạo Binh đại trận chính là thủ đoạn chủ đạo của hắn.

Bình thường hắn lười ra tay chém giết, chỉ cần thả ra một ít Đạo Binh là đủ để chiến thắng kẻ địch.

“Rắc!”

Dưới sự gia trì của Bất Diệt Chi Tâm, Huyền Thanh Thiên Tịch Diệt Trận cũng đạt đến một cấp độ mới, uy lực bạo tăng, vô tận huyết hải điên cuồng cắn xé. Cuối cùng, từng con phi cầm mộc điêu bắt đầu vỡ vụn.

Những phi cầm này, từng con đều do Thiên Hạc nguyên lão tự tay điêu khắc, sau đó dung nhập vào trận đồ, luyện chế thành Đạo Binh.

Bên ngoài Vũ Lan Thành, số lượng tu hành giả quan sát càng lúc càng đông. Thậm chí, không ít thành viên của các thế lực lớn cũng đến quan chiến.

“Thiên Hạc nguyên lão sử dụng mấy trăm Đạo Binh phối hợp trận pháp hợp kích, vậy mà vẫn rơi vào thế hạ phong?”

“La Phong… chỉ vừa mới đột phá nguyên lão tầng thứ mà đã mạnh đến mức này sao?”

Từng thế lực quan sát trận chiến đều lộ vẻ kinh ngạc.

“Thiên Hạc nguyên lão chắc chắn phải thi triển chân chính thủ đoạn rồi.”

“Có lẽ hắn sẽ toàn lực ứng phó!”

Những tu hành giả đang quan chiến đều vô cùng chờ mong.

Thiên Hạc nguyên lão đứng yên tại chỗ, tiện tay vung lên, từ xa mấy trăm Đạo Binh đồng loạt bay trở về, sau đó hắn lật tay thu lại tất cả.

“Khó trách ngươi lại tự tin như vậy.” Thiên Hạc nguyên lão khẽ cười, nói: “Chỉ bằng vào thực lực này mà có thể dễ dàng chặn đứng trận pháp Đạo Binh của ta! Xem ra là ta đã xem nhẹ ngươi rồi.”

La Phong lẳng lặng quan sát đối phương.

Hắn rất rõ ràng, vì để tránh cho Bất Diệt Huyết Hải Thể hao tổn quá mức, ngay từ đầu, khi đối diện với đại trận Đạo Binh, hắn đã quyết định sử dụng Bất Diệt Chi Tâm.

“Ta tu hành suốt bao nhiêu năm tháng, căn cơ đại đạo của ta chính là con đường trận đồ, đồng thời dựa vào trận đồ để luyện chế Đạo Binh.” Thiên Hạc nguyên lão cảm thán. “Chính nhờ những Đạo Binh này mà ta từng bước đi lên từ kẻ nhỏ yếu.”

“Thế nhưng, khi ta bước vào cảnh giới Thần Đế hậu kỳ, ta lại rơi vào bình cảnh, dù cố gắng thế nào cũng không thể đạt tới viên mãn. Lúc đó, ta nhận ra rằng con đường ta đã chọn khi còn ở Hắc Ám Thánh Giới… có lẽ là sai lầm.”

Thiên Hạc nguyên lão nhìn La Phong, ánh mắt thâm thúy:

“Ở Hắc Ám Thánh Giới, ta từng học qua rất nhiều truyền thừa từ những tu hành giả khác. Ít nhất ta đã lĩnh hội hơn một trăm loại truyền thừa, hấp thu tinh túy của chúng, dung nhập vào bản thân…”

“Ta học được rất nhiều thủ đoạn, nhưng suốt một thời gian dài vẫn không thể đột phá viên mãn.”

Hắn mỉm cười, giọng điệu mang theo chút giễu cợt: “À đúng rồi, thực ra sau này, khi ta lựa chọn tu luyện Hồn Nguyên huyết mạch lộ tuyến, ta mới chân chính đạt được viên mãn. Con đường này… đơn giản hơn nhiều.”

Vừa dứt lời—

Thiên Hạc nguyên lão không còn thu liễm khí tức nữa, một cỗ uy thế khủng bố trong nháy mắt bùng phát, càn quét tứ phương. Trên làn da hắn, từng sợi bí văn màu bạc nhạt dần dần hiện ra, lấp lánh trong hư không.

“Hồn Nguyên huyết mạch, Bán Hồn Nguyên tầng thứ?” La Phong chăm chú quan sát.

Hắn hiểu rõ, một khi lựa chọn kiêm tu huyết mạch lộ tuyến, thì huyết mạch ý chí sẽ ảnh hưởng và làm ô nhiễm bản thân. Không chỉ vậy, ảo diệu trong huyết mạch sẽ dung hợp với đạo lý mà bản thân đã lĩnh ngộ, làm thay đổi bản chất con đường tu hành. Đây cũng được coi là một loại ô nhiễm tu hành.

Chính vì thế, những Ngộ Đạo Giả một khi dung nhập Hồn Nguyên huyết mạch, thì về sau việc tiếp tục tiến xa trên con đường ngộ đạo sẽ trở nên vô cùng khó khăn, gần như không còn hy vọng. Cuối cùng, họ chỉ có thể đi theo con đường huyết mạch, lấy huyết mạch làm căn cơ chính.

“Ta đã dùng chiến công để đổi lấy một phần huyết mạch cao đẳng của Hồn Nguyên sinh mệnh tại Hắc Ám Thánh Giới.” Thiên Hạc nguyên lão bình thản nói. “Sau đó, ta dung nhập nó vào nhục thân, để nó trở thành nền tảng tu hành huyết mạch của ta. Nhờ vào dòng máu này, ta đã phát huy tiềm năng cực hạn, rèn luyện thành Vĩnh Dạ Minh Oanh chi thể. Đồng thời, vì dòng máu này, ta còn sáng tạo ra một bộ chiến pháp độc nhất vô nhị— ⟪Vĩnh Dạ Chiến Pháp⟫.”

Thiên Hạc nguyên lão đứng đó, khí tức xám bạc cuồn cuộn tỏa ra, tràn ngập thiên địa, uy thế khủng bố, thậm chí còn kèm theo một luồng ý chí vô hình trấn áp không gian xung quanh.

Cảm ơn bạn Phung Chi Quyen donate cho bộ Quang Âm Chi Ngoại 50K!!!

Mời nghe audio truyện trên Youtube Chanel Rungtruyencom

Nếu có thể xin vui lòng góp vài đồng mua truyện bạn nhé!

Techcombank - Lê Ngọc Châm 19025680787011

PayPal: lechamad@gmail.com

Momo: 0946821468

Vui lòng giúp chúng tôi kiểm duyệt nội dung truyện và báo cáo lỗi nếu có thông qua khung thảo luận.

Luận Bàn Truyện:

  1. Kỳ này chắc tặng quà cho Đế Sở chắc gồm bí bảo để tu luyện , giúp Đế Sở vững tin đi theo nhóm La Phong , Đế Thanh , Đế Minh và Đế Phu đến Vũ Lan Thành ( chắc cỡ vài trăm kỷ quá ) , còn quà cho Tọa Sơn Khách với Hỗn Độn thành chủ thì chắc cũng na ná vậy . Ngóng chờ có bí pháp giúp cho giới thú Ma La Tát đột phá để đi tới Vũ Lan Thành làm nô bộc nữa 😀 .

    Còn nhiều suy đoán nữa , đợi tác giả ra bài xem có trùng khớp không rồi tính tiếp 😀 , hãy bình luận cho xôm tụ đi mọi người ơi .

  2. Đoạn này dịch nó kì kì sao ấy chương 308 ” Nếu đổi lại là một Hồn Nguyên sinh mệnh cao đẳng, sợ rằng tốc độ lĩnh ngộ sẽ nhanh hơn hắn vạn lần không chỉ . ”

    Theo ý mình chỉnh lại câu cuối là ” tốc độ lĩnh ngộ sẽ nhanh hơn hắn hàng vạn lần ” thì ổn hơn nhỉ ?

  3. Thấy phần 2 này không hay tác giả viết qua loa không có chi tiết lắm như quá trình sáng tạo ra bí pháp gì đó, cứ đóng cửa luyện công mấy chục kỷ là thấy tạo ra bí pháp mới,

    • viết chi tiết ae đọc lại thấy câu giờ thôi. nhìn như la phong phát triển nhanh nhưng chắc lại kẹt ở bán hồn nguyên lâu như lúc ở vũ trụ chi chủ. xong đánh nhau vs bọn hồn nguyên sinh mệnh này còn dài

    • Tui thấy chi tiết quá đọc rất mệt , giản lược bớt 1 tí và kéo dài ra 1 tí , 1 chương ngắn ngủn đọc ko đủ phê .

      Mong rằng tác giả sẽ có nhiều điều hay ho hơn cho đứa con của mình

    • Tự Tại Nhân Gian

      Cuộc đời có thăng có trầm. Bình yên thường tới trước bão giông. 😂

    • Thấy từ lúc viết tiếp phần 2 nó ngắn ngắn sao ấy , cà chua đang đuối dần ý tưởng làm cho mạch truyện ko còn hấp dẫn nữa . Mong cà chua sớm phục hồi , đừng lan man nhiều bộ xong rồi đầu voi đuôi chuột là hư hết 1 tác phẩm hay của mình

Scroll to Top