Trăm người thành một đội, theo thứ tự mà xuất phát.
Đội ngũ khổng lồ ấy rầm rộ chạy quanh quân doanh dưới chân núi Bạch Nguyệt, tạo nên một cảnh tượng vô cùng hùng vĩ.
Mặc dù miệng mọi người đều than phiền, la hét không ngớt, nhưng chẳng ai dám chậm trễ.
Người phụ trách đội của Hòa Yến là giáo đầu họ Lương, tên Lương Bình, tính tình hung ác, vô tình chẳng kém gì tổng giáo đầu Thẩm Hãn.
Ông nghiêm giọng, hô to: “Nhanh chóng xếp hàng, xuất phát!”
Sau hiệu lệnh, tất cả đội ngũ bắt đầu vác bao cát lên vai, chạy quanh quân doanh.
Hòa Yến cõng trên lưng bao cát lớn, cảm giác như đang gánh một tảng đá nặng trĩu, cơ thể nhỏ bé của nàng chao đảo, không vững vàng.
Từ khi trở thành Hòa đại tiểu thư, mặc dù ngày ngày lên núi đốn củi cùng Hòa Vân Sinh, điều này chỉ giúp cơ thể nàng mạnh mẽ hơn chút ít so với những cô nương cùng tuổi.
Nhưng đối mặt với phương pháp luyện binh cứng rắn và khắc nghiệt của Tiêu Giác, nàng thực sự cảm thấy khó khăn, như thể không thể nào chịu đựng nổi.
Hòa Yến của quá khứ có thể kiên cường, nhưng Hòa Yến của hiện tại đang gặp phải giới hạn của mình.
Xung quanh nàng, những binh lính khác không ngừng vượt qua, phần lớn đều là những người cường tráng, xuất thân từ gia đình nghèo khó, đã quen với việc lao động nặng nhọc.
Đối với họ, dù vác bao cát chạy quanh quân doanh rất mệt nhưng vẫn có thể gắng sức vượt qua.
Còn những người có vóc dáng yếu ớt như Hòa Yến thực sự rất hiếm, trước đây cũng có vài người, nhưng đã bỏ mạng trên đường đến Lương Châu.
Có thể nói, trong toàn bộ Vệ Sở Lương Châu, xét về thể lực, Hòa Yến là người yếu đuối nhất.
Thạch Đầu và Tiểu Mạch chạy rất nhanh.
Họ đã quen với việc săn bắn trên núi, khi săn được con mồi, thường phải mang trên lưng chạy đường dài, nên việc này không làm khó được họ.
Hồng Sơn, vì tuổi tác đã có chút lớn, nên chỉ chạy một vòng đã thở hổn hển.
Hắn vừa quệt mồ hôi trên trán vừa phàn nàn: “Haiz, đúng là việc khổ sai, không phải dành cho con người.”
Không nghe thấy tiếng trả lời từ Hòa Yến, Hồng Sơn quay đầu lại, thấy nàng đã bị bỏ lại phía sau, cách hắn hơn mười bước.
Thấy vậy, hắn cố ý giảm tốc độ, đợi nàng tiến lên rồi lo lắng hỏi: “A Hòa, đệ có chịu nổi không?
Ta thấy đệ không được khỏe lắm.”
Sắc mặt Hòa Yến tái nhợt, mồ hôi từng giọt lớn như hạt đậu chảy từ tóc mai xuống cằm, rồi thấm vào cổ áo.
Nhìn nàng cõng bao cát trên lưng, vóc dáng nhỏ bé khiến nàng trông như đứa trẻ bị cha mẹ bán làm khuân vác cho bang chủ các đội tàu ở kinh thành, thật sự khiến người khác không khỏi xót xa.
“Ta không sao, Sơn ca, huynh không cần lo cho ta.
Huynh cứ chạy trước, ta chạy không nhanh, cứ để ta theo sau từ từ.”
Hòa Yến cười, giọng nói đầy kiên cường nhưng thoáng yếu ớt.
“Huynh chạy xong trước thì có thể về lều nghỉ ngơi, đừng đợi ta.”
Cảm ơn bạn PHAN HONG HANH donate 100K!!!
Có thể một ngày nào đó bạn sẽ không thể truy cập được website Rừng Truyện vì các lý do bất khả kháng. Đừng lo, bạn vẫn có thể đọc tiếp bộ truyện mình yêu thích. Mời bạn tham gia nhóm Rừng Truyện trên Facebook!
Chúng mình đang hết sức cố gắng để duy trì hoạt động của trang web một cách ổn định. Nếu có thể xin vui lòng góp vài đồng ủng hộ bạn nhé!
Techcombank - Lê Ngọc Châm: 9956568989
PayPal: lechamad@gmail.com
Momo: 0946821468

12/9/2025 , hay thật , cảm xúc
Đọc cũng vui vui hấp dẫn nhưng kỹ tính tí thì thấy nhiều tình tiết vô lý thật :)) Tập như trâu nhưng vẫn yểu điệu thục nữ tay gầy nhẳng nhơ. Từ tướng âm mưu nghe vẻ kinh lắm nhưng trong tay lại ko nắm giữ quân đội nào, đến lúc bị dập thì như trò hề. Thái tử bất tài vô dụng nghĩ lên ngôi ko bị mấy người có quân trong tay làm phản phút mốt, hay lên ngôi nhưng bất hòa với tướng thì lúc có quân xâm lược ra nài nỉ van xin hay gì :v Mới đọc đến đoạn lộ sự thật nhưng thấy chối quá phải com trc, đợi đọc nốt rồi com tiếp sau 😂
Thật sự truyện quá hay luôn. Cảm ơn ad.Không biết còn bộ truyện nào như này nữa ko mà đọc.
17/8/2025
Tiêu Giác x Hoà Yến 🩷
Day dứt về mối tình của Yến Hạ và Hạ Thừa Tú 😭
Hay
Mình có search về việc tạng người nhỏ con, không cơ bắp như ‘thân xác Đại tiểu thư Hoà Yến’ thì có thể kéo cung xa và mạnh như người to con hơn là Vương Bá không thì đáp án là ‘không’. Nên thấy tình tiết mà bắn mũi tên của Hoà Yến khiến bia đổ xa hơn bia của Vương Bá thấy hơi buff nhẹ khúc này.
Nữ chính bàn tay vàng rõ mà bạn ơi. Thể loại Mary Sue nên vậy. Chứ bình thường dù người ta có biết cách làm nhưng cơ thể yếu bẩm sinh như thân xác Hòa Yến thì không thể nào di chuyển nhanh nhẹn được trong thời gian ngắn đâu :v còn liên quan đến cơ bắp và phản xạ của các dây thần kinh nữa
Tạm biệt Yến tướng quân và Tiêu đô đốc 🤍 lại phải move on trong vài tuần ròiiii
Ứng Hương mất chap 256 bạn ạ
cho t hỏi là ưng hương chết với bị đưa cho thái tử chap bao nhiêu ạ